Cận cảnh CA đánh phụ nữ dã man tại phiên tòa blogger Mẹ Nấm


CTV Danlambao - Những người ủng hộ blogger Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã bị đánh đập dã man sau khi kết thúc phiên tòa phúc thẩm hôm 30/11/2017 tại Khánh Hòa.

Video gửi đến Danlambao cho thấy cảnh hai viên an ninh thường phục xông đến đấm mạnh vào đầu và mặt của một phụ nữ trung niên.

Nạn nhân bị đánh là bà Trần Thị Thu Nguyệt, một người hoạt động xã hội tại Sài Gòn. Điều đáng nói, hai viên an ninh tham gia vụ hành hung chỉ đáng tuổi con của nạn nhân.

Bà Nguyệt sau đó bị bọn chúng bắt thô bạo và đưa về giam tại trụ sở công an phường Xương Huân.

Nhiều người cũng bị CA đánh đập và bắt giam sau khi kết thúc phiên tòa, gồm có: Trịnh Kim Tiến, Nguyễn Công Thanh, Nguyễn Peng...

CTV Danlambao
danlambaovn.blogspot.com



Tuyên bố của Đại biện lâm thời Hoa Kỳ tại Việt Nam Caryn McClelland về bản án phúc thẩm đối với Nguyễn Ngọc Như Quỳnh

Ảnh: Vietnammoi.vn
Hà Nội, 30/11/2017 – Tôi quan ngại sâu sắc trước việc Toà án Việt Nam giữ nguyên bản án 10 năm tù đối với nhà hoạt động ôn hoà, được trao giải thưởng Phụ nữ can đảm quốc tế, blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (còn gọi là Mẹ Nấm) với cáo buộc mơ hồ “tuyên truyền chống nhà nước”.

Tất cả mọi người đều có các quyền tự do cơ bản như bày tỏ chính kiến, hội họp và lập hội một cách ôn hoà.

Bà Quỳnh là một trong sáu cá nhân, trong đó có bà Trần Thị Nga, đã bị kết án trong năm nay vì thực hiện các quyền này. Xu hướng gia tăng các vụ bắt bớ và xét xử với những bản án nặng dành cho những nhà hoạt động ôn hoà và sinh viên từ đầu năm 2016 rất đáng lo ngại.

Hoa Kỳ kêu gọi Việt Nam thả bà Quỳnh cũng như tất cả các tù nhân lương tâm khác ngay lập tức, và cho phép tất cả cá nhân ở Việt Nam bày tỏ quan điểm của họ và hội họp một cách tự do mà không lo sợ bị trả thù.

Chúng tôi cũng hối thúc chính phủ Việt Nam đảm bảo những hành động và luật pháp của mình nhất quán với những điều khoản về nhân quyền trong hiến pháp Việt Nam và những cam kết và nghĩa vụ quốc tế của mình.

(Hết thông cáo)

Tổng Trọng bị quay như con dế

Phạm Trần (Danlambao) - Ông bà người Việt đã dậy: "nói lời thì giữ lấy lời, đừng như con bướm đậu rồi lại bay", đằng này Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng chẳng những cứ nuốt như uống nước mà còn nói mãi "cái lò đã nóng lên rồi", nhưng rừng cây tham nhũng thì vẫn bạt ngàn xanh tươi.

Vì vậy mà ông Trọng đã bị cử tri quận Ba Đình, Tây Hồ, Hà Nội quay như con dế trong buổi tiếp xúc ngày 29/11/2017.

Từ chuyện "tinh giảm biên chế mà cứ phình to ra mãi" cho đến “không thu được tài sản tham nhũng”“kẻ bị kỷ luật lại được thuyên chuyển đi nơi khác an toàn” là những vấn đề cử tri chất vấn ông Trọng. Nhưng tất cả thắc mắc và than phiền lần này vẫn không mới mà chỉ được lập lại như hàng chục lần ông Trọng tiếp xúc với dân trong mấy năm qua. Điệp khúc tham nhũng quen thuộc của lãnh đạo Cộng sản từ trên xuống dưới là khi nào cũng “vẫn còn nghiêm trọng và tinh vi” nên năm sau bao giờ cũng cao hơn năm trước.

Tại sao? Theo cử tri thì chứng bệnh trầm kha trên bảo dưới không nghe vẫn tồn tại tự nhiên như người Hà Nội nên tình hình chống tham nhũng vẫn trơ ra như đá, hay “trên nóng dưới lạnh". Trong khi nhiều kẻ tham nhũng tuy chịu phạt nhưng tài sản tham nhũng không mất nên vẫn sẵn sàng "hy sinh đời bố để củng cố đời con", theo nhận xét của cử tri Hà Nội.

Cử tri Nguyễn Ngọc Hạc (Tây Hồ) nói với ông Trọng rằng: "Nguyên nhân sâu xa là sự tha hóa biến chất của cán bộ.". Ông yêu cầu nhà nước "cần loại bỏ nạn mua quan bán chức".

Trong khi cử tri Phan Văn Nhâm (quận Tây Hồ) nêu bức xúc sau khi biết kết quả thanh tra những vấn đề liên quan đến ông Phạm Sỹ Quý, nguyên Giám đốc Sở TN&MT (Tài nguyên và Môi trường) Yên Bái.

Ông nói: "Nhân dân cảm thấy không thuyết phục, ông Quý danh hiệu đảng viên vẫn còn, tài sản vẫn còn nguyên vẹn, việc kiểm tra xử lý còn chùn bước. Nhân dân chúng tôi đặt câu hỏi, trong phòng chống tham nhũng không có vùng cấm nhưng liệu còn có vùng nể, vùng tránh hay không?" (theo Zing.VN, ngày 29/11/2017)

Trả lời cử tri, theo Zing.VN: "Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng nhận định các ý kiến được nêu ra đều "không cãi vào đâu được". Tham nhũng là thực trạng nghiêm trọng."

Ông nói: "Không kỳ tiếp xúc nào cử tri không nói đến và kỳ họp nào Quốc hội cũng bàn. Người dân đồng thuận, Trung ương có thế để làm. Chúng ta phải đi từng bước vững chắc, đồng lòng."

Nhưng chuyện "không cãi vào đâu được" đã có từ thời ông Trọng chưa làm Tổng Bí thư cơ mà. Tại sao cứ tồn tại mãi hả Bác Trọng? Chả nhẽ ông nói như thế chỉ để cho lỗ tai dân bớt ngứa để ông có thể kéo dài thời gian đối đầu với tham nhũng mà không bị lên án nói nhiều mà làm chẳng được bao nhiêu?

Chẳng thế mà ông đã đẻ ra chiến thuật “chậm mà chắc”, dù thật sự ông đã hết khả năng chống tham nhũng sau hơn 6 năm cầm quyền.

Ông nói: "Phòng, chống tham nhũng phải làm bài bản, chắc chắn, các đối tượng tâm phục, khẩu phục…việc điều tra các vụ án ở lĩnh vực này cần phải nêu được chứng cứ rõ ràng, tội phạm phải chịu nhưng không vì thế mà trì hoãn, cho chìm xuồng…. Đây là cuộc đấu tranh rất gian khổ, lâu dài, kiên trì, không nóng vội, bước đi phải chắc chắn, làm nhưng phải giữ được ổn định. Không phải thi hành kỷ luật thật nhiều mới là thành công mà cốt là đánh thức người ta dậy để đừng vi phạm khuyết điểm, đấy mới là thành công… Mở đường cho người ta tiến mới là thành công." (theo ViệtNamNet, 29/11/2017)

Vậy ra chống tham nhũng theo chiến thuật Nguyễn Phú Trọng là “vẽ đường cho Hươu chạy”, hay bắt chuột mà chớ làm vỡ bình thì chống hay che?

Tài sản không cánh mà bay

Báo chí Việt Nam cũng đưa tin: "Về việc thu hồi tài sản do tham nhũng mà có, Tổng bí thư thừa nhận đang là khâu yếu. Tuy nhiên, theo quy định pháp luật thì tội phạm biết cải tà quy chính, tình nguyện trả lại tài sản sẽ được giảm hình phạt."

Ông tung mồi câu: "Cụ thể, từ đầu năm 2018, người bị kết án tử hình về tội Tham ô tài sản, Nhận hối lộ mà sau khi bị kết án đã chủ động nộp lại ít nhất 3/4 tài sản tham nhũng và hợp tác tích cực với cơ quan chức năng trong việc phát hiện, điều tra, xử lý tội phạm hoặc lập công lớn thì không thi hành án tử hình với họ. Hình phạt tử hình được chuyển thành chung thân."

Đấy là ông Trọng kỳ vọng được như thế. Nhưng nếu căn cứ vào qúa khứ thu hồi thì ông Trọng hãy nghe Phó Giám đốc Công an Thành phố Hồ Chí Minh kiêm Thủ trưởng cơ quan điều tra, Thiếu tướng Phan Anh Minh cho rằng, phát hiện, chống tham nhũng không thể nói ít hay nhiều.

Ông nói: "Phát hiện thiệt hại vụ sau lớn hơn trước, do nhiều cơ chế, trong đó tài sản tích tụ của nhà nước giao cho cá nhân chịu trách nhiệm nhiều.

Để xảy ra hệ quả, thường là phát hiện chậm, hành vi tham nhũng xảy ra phải đến 10 năm sau mới phát hiện, tỉ lệ thu hồi thấp, việc tẩu tán tiêu thụ đã hoàn thành."

Bài viết của ViệtNamNet (VNNET) ngày 8-3-2016 dẫn lời Thiếu tướng Phan Anh Minh nói rằng: "Việc kê khai tài sản là một giải pháp “ảo”, không mang lại tác dụng răn đe, chỉ có tác dụng “đút ngăn kéo”, còn kê khai đúng không thì không ai biết."

Ông cho hay, có một số vụ án dù được sự đồng tình của Thường vụ Thành ủy thành phồ Hồ Chí Minh nhưng công an Thành phố vẫn không tiếp cận được bản kê khai tài sản của cán bộ vi phạm.

Ông nói: "Như thế bản kê khai để hộc bàn không ý nghĩa gì cả”.

Bằng chứng như tại buổi điều trần trước Quốc Hội ngày 28/20/2016, cả nguyên Tổng thanh tra Chính phủ Phan Văn Sáu và Chủ nhiệm Uỷ ban Tư pháp Lê Thị Nga đã cho biết: "Năm 2015, số lượng người phải kê khai tài sản, thu nhập rất nhiều (hơn 1 triệu người), tỉ lệ bản kê khai được công khai cũng rất cao (993.127 bản), số trường hợp xác minh tài sản là 414 người nhưng không phát hiện ra vi phạm."

Vì vậy, chính phủ cũng nhìn nhận bất lực trong báo cáo với Quốc hội. Theo Đại biểu Nguyễn Thị Thủy thì: "Trong 10 năm số thiệt hại do tham nhũng gây ra là 59.750 tỷ đồng và 400 ha đất nhưng số thu hồi chỉ là 4.676 tỷ đồng và 219ha đất, tức là chỉ trên dưới 10%." (VTC News, ngày 21/11/2017)

Lý do chỉ thu được dưới 10% vì, theo bà Thủy: "Pháp luật hiện hành chưa có cơ chế để xử lý đối với tài sản không giải trình được nguồn gốc hợp pháp. Thực tiễn vừa qua có một số trường hợp kê khai không đúng nhưng chỉ áp kỷ luật đối với chính người kê khai, có thể là khiển trách, cảnh cáo, thậm chí là cách chức chứ không thể đụng được vào khối tài sản không giải trình được nguồn gốc hợp pháp của họ."

Bà nói: "Muốn xử lý tịch thu khối tài sản này thì phải thông qua một vụ án hình sự, từ khởi tố, điều tra, truy tố, xét xử, đến khi đó sẽ rất khó khăn, nhiều vụ án sẽ không còn tài sản để thi hành án."

Như vậy thì khi ông Trọng thừa nhận trước cư tri ngày 29/11/2017 rằng "việc thu hồi tài sản do tham nhũng mà có đang là khâu yếu" mà không nói đến trách nhiệm của đảng và nhà nước gây ra vì "chưa có cơ chế để xử lý" thì lỗi này không phải của ông Trọng, người có quyền lực bao trùm cao nhất thì của ai?

Ngày cả Bộ trưởng Công an Tô Lâm cũng nhìn nhận điều tra các vụ án tham nhũng rất khó, vì: "Người tham nhũng thường có quan hệ, có thủ đoạn và giỏi che giấu hành vi." (VTC News, 18/11/2017)

Trả lời cho thắc mắc tại sao nhiều vụ án khởi tố từ năm 2014 đến nay chưa kết thúc?

Ông Lâm đáp: "Trước hết chủ thể rất đặc biệt, có thủ đoạn, có quan hệ, có chuyên môn để che dấu hành vi. Các vụ án tham nhũng do nhiều đối tượng thực hiện, hành vi được che đậy, các đối tượng quan hệ chặt chẽ, thông tin khép kín trong phạm nhất định.

Ngoài ra, khó khăn do việc điều tra các vụ án có yếu tố nước ngoài liên quan tới hoạt động tương trợ tư pháp. Bên cạnh đó, công tác giám định còn nhiều hạn chế. Có tình trạng một số cơ quan, cá nhân được trưng cầu giám định cố tình kéo dài thời gian giám định dẫn đến việc án tham nhũng không thể xử lý."

Thêm vào đó có nhiều "vụ án tham nhũng phải trả hồ sơ bổ sung", vì theo Bộ trưởng Công an: "Các vụ án này thường xảy ra lâu mới được phát hiện, hành vi tham nhũng được che đậy, đối tượng đã cất giấu tài sản, hợp lý hóa hoặc tiêu hủy tài liệu."

Như thế là hòa cả làng. Còn chống với chế gì nữa ông Trọng? Bởi lẽ chỉ là đảng viên và viên chức có chức có quyền mới có thể tham nhũng và ăn no béo mập. Luật phòng, chống tham nhũng cũng do đảng viết rồi trao cho Quốc hội của đảng chấp thuận thì “ai trồng khoai đất này”?

Nhân dân chỉ có cái khố đeo thân thì có muốn tham nhũng cũng chả ma nào cho. Như vậy thì câu tuyên truyền nhảm nhí "Ngoài lợi ích của người dân, Đảng không còn lợi ích nào khác" mới được Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Võ Văn Thưởng lập lại ngày 27/11/2017, tại buổi tiếp xúc với cử tri Thành phố Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai, có nghĩa lý gì không?

Tại cuộc tiếp xúc, khi nói đến quốc nạn tham nhũng, ông Thưởng cho biết: "Tham nhũng thì nước nào cũng có, nhưng ở nước ta nhiều hơn, có lẽ do việc phòng chưa tốt, nên việc chống tham nhũng sẽ ngày càng được xử lý triệt để, khắc phục tình trạng nặng dưới nhẹ trên."

Tại sao lại "có lẽ do việc phòng chưa tốt" nên tham nhũng ở Việt Nam nhiều hơn nước khác? Ở địa vị như ông Thưởng, cầm đầu ngành tuyên truyền của đảng, mà còn ngại không dám nói toặc móng heo ra lý do “chưa tốt” vì tham nhũng đã nắm đầu nhiều lãnh đạo chủ chốt từ khi nguyên Thủ tướng Võ Văn Kiệt, người được nói là cha ruột của ông Thưởng, còn tại chức cơ mà?

Giảm mà cứ tăng

Chẳng hạn như chuyện giảm biên chế, tức số viên chức, cán bộ ăn lương của dân mà nhà nước muốn cắt bớt từ chục năm nay, có làm nổi đâu.

Tài liệu chính thức phổ biến tại Hội nghị trực tuyến toàn quốc học tập, quán triệt các Nghị quyết Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương Đảng lần thứ 6 liên quan đến biên chế ngày 29/11/2017 cho thấy: "Theo Nghị quyết số 39-NQ/TW (ngày 17-4-2015) của Bộ Chính trị, mỗi năm phải tinh giản 70.000 người, sau 2 năm thực hiện phải giảm 140.000 người mới theo tiến độ nhưng thực tế ngược lại, không giảm được mà còn tăng lên 96.000 người."

Ông Phạm Minh Chính, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng Ban Tổ chức Trung ương Tổ chức nhìn nhận: "Bộ máy còn cồng kềnh, nhiều tầng nấc, nhiều đầu mối, nhất là số đầu mối bên trong của các cơ quan trong hệ thống chính trị ngày càng phình ra, hiệu lực hiệu quả chưa đáp ứng yêu cầu."

Ông Chính đã đưa ra nhiều con số “lạm phát nhân viên” đến chóng mặt. Ông nói: "Cả nước có 42 tổng cục tăng 2 lần so với năm 2011; 826 cục, vụ thuộc các tổng cục, tăng 4,7%; 7.280 phòng trong tổng cục, tăng 4,7% so với năm 2011; 750 vụ cục và tương đương thuộc bộ, tăng 13,6%; 3.970 phòng trực thuộc bộ tăng 13% so với năm 2011.

Số liệu này chưa kể quân đội và công an. Riêng các cơ quan giúp việc của Trung ương tăng 23 đầu mối (21,9%) và 40 đầu mối cấp vụ tăng 21%; đầu mối cấp phòng cũng tăng 37,4%;...

Từ năm 2011 đến năm 2015 chi thường xuyên chiếm 65% tổng chi ngân sách, tăng 2,2 lần so 5 năm trước. Những năm gần đây, tổng chi thường xuyên đều tăng. Năm 2014 là 704.000 tỷ; năm 2015: 777.000 tỷ tăng 10,3% so 2014; năm 2016: 837.000 tỷ tăng 1,7% so với năm 2015; dự toán chi năm 2017 là 900.000 tỷ, tăng 7,87% so với năm 2016, tăng 16,25 so với năm 2015 (năm ban hành Nghị quyết 39 về tinh giản biên chế). Trong chi thường xuyên này, chi cho con người là cao (lương và phụ cấp khác chiếm 53%)."

Nhưng tại sao lại thu vào nhiều người như thế mà đảng không làm gì được? Tại vì hầu hết là con ông cháu cha, chỗ quen thân và có ăn chia, đóng hụi với nhau giữa các nhóm lợi ích lãnh đạo nên đã nhận vào thì khó mà thải ra sợ chạm đến quyền lợi của nhau.

Vì vậy, ông Phạm Minh Chính mới nói huỵch toẹt ra: "Số lượng lãnh đạo, cấp phó trong các cơ quan đơn vị còn nhiều chiếm tỷ lệ cao, bổ nhiệm cấp hàm một số cơ quan Trung ương còn nhiều. Cả nước hiện có 81.492 lãnh đạo cấp phó từ phó phòng đến thứ trưởng chiếm 21,7% trong tổng số cán bộ công chức từ Trung ương đến cấp huyện.

Cứ 5 cán bộ công chức thì có 1 lãnh đạo cấp phó, có nơi 44/46 lãnh đạo, có cơ quan 100% cán bộ là lãnh đạo, không có ai là chuyên viên. Có vụ có 6 hàm vụ trưởng, 7 hàm phó vụ trưởng, có cả hàm trưởng phòng, phó trưởng phòng, thậm chí có vụ có 19 hàm phó vụ trưởng."

Ông nói: "Chúng ta đang lạm phát cấp phó, đây là việc rất rõ. Mỗi bộ có từ 5- 6 cấp phó, thiếu bổ sung rất nhanh nhưng vẫn kêu không đủ người đi họp, rõ ràng cơ chế vận hành có vấn đề, chức năng nhiệm vụ có vấn đề."

Vì vậy mà một số thống kê cho thấy có đến trên 30 phần trăm cán bộ, viên chức không có việc làm mà vẫn ăn lương để rủ nhau đi nhậu mỗi ngày và manh mối tư lợi thì ngân sách nào chịu cho thấu ở một nước nghèo như Việt Nam?

Nhưng chưa hết, vẫn theo những con số phổ biến bởi ông Phạm Minh Chính thì: "Về đơn vị hành chính cấp địa phương, năm 1986, cả nước chỉ có 44 đơn vị hành chính cấp tỉnh, nhưng đến nay đã tăng thành 63 đơn vị cấp tỉnh. Như vậy, sau 30 năm đổi mới, cả nước đã tăng thêm 19 tỉnh, 178 huyện và 1.136 xã. Trong số đó, hiện cả nước có hơn 700 đơn vị cấp xã không đạt tiêu chí về quy mô diện tích và dân số."

Nói cách khác, các quan chức cứ tự ý vẽ ra việc và xẻ thịt các huyện và xã ra nhiều mảnh để lập ra các khu vực hành chính để tuyển nhân viên lấy tiền đút túi.

Vậy mà từ bao nhiêu năm nay, tính từ thời Tổng Bí thư khóa đảng VI Nguyễn Văn Linh năm 1986 cho đến thời ông Trọng, khóa XII năm 2016, tổng cộng 30 năm mà không ai làm nổi việc tinh giảm biên chế và phòng, chống tham nhũng để bớt hành dân thì cái đảng cầm quyền độc tài và chuyên chế CSVN có còn xứng đáng tồn tại không?-/-

(11/017)

Đối thủ Võ An Đôn, bị loại trước trận đấu khai mạc

Ông Bút (Danlambao) - Cô Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, là võ sĩ thượng hạng, là ngôi sao sáng, tên tuổi của cô không chỉ làm vang động Tòa Bạch Ốc, mà khắp nơi. Nơi nào có lòng nhân ái, tôn trọng sự công bằng, nơi nào biết đặt lợi ích quốc gia lên hàng đầu, đặc biệt nơi nào có đông đảo người Việt sinh sống.

Cô Quỳnh, Mẹ Nấm, ung dung bước lên vũ đài, đối thủ trực tiếp của cô là đảng Cộng Sản Việt Nam, đối thủ gián tiếp điều khiển là đảng CS Tàu. Một đối thủ nặng ngàn tỷ cân, cộng với tất cả điều kiện dư thừa để thắng, từ cách chơi lén, gạc chân từ phía sau, lòn người xuống đánh dưới thắt lưng, cấm chỉ người dân không được bén mãng tới gần, ngoại trừ Công An, trọng tài (chánh án) đã nhận lệnh đảng, thổi còi phạt cô 10 lần. Thế nhưng đảng CS Việt và Tàu, cảm thấy không chắc thắng được cô Quỳnh, trước khi đấu mở màn họ rất sợ. Sợ đủ thứ, sợ luôn những gì mà họ không thấy hình, không thấy bóng, kể cả không màu sắc, không mùi vị, họ sợ trên trời, dưới đất, sợ chung quanh, sợ tứ tung. Tóm lại trước khi lên vũ đài để đấu với cô Quỳnh họ rất lo sợ, mặc dù đảng CS VN có hàng triệu đảng viên, hàng triệu Công An, côn đồ, dư luận viên, làm phép tính sơ sơ, đảng đã có con số cả chục triệu, sức nặng dồn lại bằng hàng trăm ngàn con hà mã, đằng sau có "4 tốt, 16 chữ vàng" làm bùa hộ mệnh, nhưng vẫn chưa yên lòng, vẫn còn sợ cô Quỳnh, nỗi sợ hãi khiến CS ám ảnh, hoang mang, chợt họ nhớ ra Luật Sư Võ An Đôn, là trợ thủ đắc lực của cô Quỳnh, LS Đôn là ông thần độ mệnh cho những người thấp cổ bé miệng.

"Quốc Hội" CS từng có chủ trương: Luật sư phải tố ngược lại thân chủ của mình!!! Lệnh nào khiến nổi LS Đôn, bạc tiền nào mua được LS Đôn, nghe tên đã khiếp vía, sợ quá, không gì bằng loại đối thủ ra, trước khi trận đấu khai mạc, cho bớt sợ.

Mấy ngày trước khi trận đấu khai mạc, không biết do tình cờ, hay chủ ý, bàn tay vô hình điều dư luận chăm chú, chĩa nòng súng vào tiến sĩ Bùi, người có công trình vớ vẩn, đổi mới chữ Việt, một cách kỳ quặc, hòng xao lãng đến trận đấu cam go: Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, đấu với đảng CS.

Thắng và bại:

Bất cứ trận đấu nào, bất cứ phiên tòa nào, cũng có thắng, bại và hòa, trận đấu của cô Quỳnh, dứt khoát không có chữ hòa, tuyệt đối không có chữ bại, quý vị xem đi: Nếu cô Quỳnh nhận 1 năm tù, nỗi sợ hãi của CS kéo dài hàng chục năm, kết quả sẽ cho biết bọn CS sợ cô Quỳnh một trăm năm, chín chục năm, hay bảy chục năm?

Hai Bà Trưng khởi nghĩa, đánh đuổi quân Tàu, lập nên triều đình nước Nam, sau 246 năm nô lệ phương Bắc, Tàu phải sai danh tướng Mã Viện ra trận, cuộc chiến đã đi vào tục ngữ quen thuộc: châu chấu đá xe, nhưng hai bà đã để lại đời sau trang sử vẻ vang. Vừa qua TT Donald Trump, nhắc lại trang sử oai hùng trên, để người dân nghe, chứ không phải nói với đảng CS Việt và Tàu, vì đảng CSVN viết sách giáo khoa tuyệt đối không dám nói Hai Bà Trưng đánh giặc nào, chỉ nói đánh giặc khơi khơi mà thôi, ai hiểu giặc nào cũng được! (Quý vị vào: Hai Bà Trưng đánh giặc nào? sẽ rõ).

Nhờ sự hy sinh của Hai Bà và những thế hệ tiếp theo, năm 939 anh hùng Ngô Quyền đánh tan quân Nam Hán, trên Bạch Đằng Giang, đem lại nền độc lập đầu tiên cho tổ quốc.

Tên tuổi Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, sẽ làm CS Việt Tàu sợ hãi ít nhất nửa thế kỷ.

Tin rằng người Việt khắp nơi, cầu nguyện cho cô sức khỏe dồi dào, vượt qua những gian nan, khổ ải trong ngục tù CS, để mãi mãi chân cứng đá mềm, để mãi mãi là biểu tượng ái quốc kiên cường, cho hôm nay và ngày mai noi theo.

Không có chế độ trường tồn, không có chủ nghĩa trường tồn, chỉ có dân tộc trường tồn.

Một cô Quỳnh ở tù, sẽ có hàng ngàn, hàng triệu đóa Quỳnh ngạo nghễ, thơm ngát của mẹ Việt Nam dâng cho tổ quốc Việt Nam quật cường. Lịch sử hơn bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước, đã kiên định như vậy.

Gia đình tôi luôn cầu nguyện ơn trên và hồn thiêng sông núi Việt, phò trợ cho cô Quỳnh cùng tất cả những nhà tranh đấu cho quê hương dồi dào sức khỏe, giàu nghị lực tranh đấu, gia đình bình an.
Riêng gởi đến LS Võ An Đôn, lời chào trọng kính nhất!

10:21 Atlanta ngày 29/11/2017

Lá cỏ và lá phiếu

Trần Quốc Việt (Danlambao) - Để thắng được kẻ ác và không cho họ lên nắm quyền lực lâu dài, những công dân tốt, đầy trách nhiệm dưới thể chế dân chủ dựa vào hai quyền tự do chính. Tự do quan trọng nhất là tự do ngôn luận. Tự do quan trọng thứ hai là tất cả mọi người đều phải có quyền được xét xử công bằng, và họ không được bị bắt giữ tùy tiện trước khi họ được xét xử một cách công bằng. Hai tự do này chỉ là phương tiện giúp các công dân có trách nhiệm duy trì cuộc đấu tranh của họ chống lại kẻ ác. Cuộc đấu tranh giữa thiện và ác này không bao giờ kết thúc. Các công dân này phải liên tục cảnh giác, theo dõi, và đấu tranh không ngừng nghỉ với kẻ ác mà lúc nào và ở đâu cũng có. Người ác giống như cỏ dại nhất định sẽ mọc tràn lan nếu người làm vườn-công dân trách nhiệm- không chăm chỉ dọn cỏ và thường xuyên lưu tâm đến.

Kẻ ác không dại gì công bố mục đích và cứu cánh tàn ác của họ. Vì vậy họ nói rất nhiều, tức tuyên truyền, rằng họ là những người tốt duy nhất. Đồng thời họ ra sức bóp chết tự do ngôn luận và quyền được xét xử công bằng.

Trường hợp Hitler lên nắm quyền hợp pháp ở Đức là minh họa điển hình. Người Đức có hai tự do trên nhưng họ không duy trì liên tục cuộc đấu tranh tranh không ngừng nghỉ chống lại cái ác mà luôn luôn trỗi dậy ở bất kỳ nơi đâu và bất kỳ lúc nào. Hay các trường hợp gần đây của các tù nhân lương tâm ở Việt Nam bị bắt giữ tùy tiện và đối mặt với những phiên tòa bất công với những bản án rất nặng chỉ vì họ thực thi quyền tự do ngôn luận dù hữu danh vô thực trong hiến pháp. Nhà cầm quyền không sợ họ lên tiếng về thảm họa biển, về dân oan, hay vô vàn các bất công và oan ức đủ loại khác đang ngày càng nhiều trong xã hội cho bằng e sợ họ sẽ tạo ra dòng thác tự do công luận mà chắc chắn sẽ góp phần làm cuốn trôi chế độ. Ta càng thấy rõ hơn mối nguy cơ tiềm tàng về tự do ngôn luận đối với chế độ khi họ tìm cách kiểm soát các phương tiện truyền thông đại chúng ngày càng lan tỏa như Facebook, Youtube...

Ở các nước dân chủ hai tự do này tồn tại và kẻ ác như Hitler chỉ trỗi dậy khi các công dân lơi là hay ngủ quên giữa nhung lụa và tự mãn trong cuộc đấu tranh thường trực giữa thiện và ác. Ở các nước toàn trị như Việt Nam người dân tuy có thể" hưởng" các quyền tự do khác ngoại trừ hai quyền tự do quan trọng chính trên. Đây là vũ khí và phương tiện mà công dân các nước dân chủ dùng để kiểm soát chính quyền. Đây là vũ khí và phương tiện đấu tranh cho tự do của các công dân ở các nước độc tài nhưng đã và đang bị nhà cầm quyền tước đoạt thô bạo ngay từ trong trứng nước để tránh hậu họa.

Trong hoàn cảnh không có tự do ngôn luận lẫn công luận và không có tự do được xét xử công bằng, người đấu tranh ở Việt Nam phải gánh chịu nhiều hình phạt nặng nề cùng những hy sinh lớn lao. Con người dưới chế độ toàn trị giống như bao lá cỏ ép mình và biến dạng dưới tảng đá. Lá cỏ có sức bật tiềm tàng một khi tảng đá bị hất qua một bên. Những Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Phan Kim Khánh, Nguyễn Văn Hóa và biết bao nhiêu người đấu tranh trước và sau họ đã và đang và sẽ cất lên tiếng nói của tự do ngôn luận đánh động lương tâm mọi người để tất cả hợp lực hất tung tảng đá cộng sản áp đặt lên đời họ.

Tương lai có thể đặt trên vai họ, nhưng tương lai dân chủ và tự do ấy chỉ có thể tồn tại và phát triển nhanh hay muộn phụ thuộc vào đại đa số thầm lặng chúng ta. Hàng triệu người hãy thực thi quyền tự do ngôn luận và hãy lên tiếng đòi hỏi quyền xét xử minh bạch để chống lại tảng đá toàn trị đè trên người mình. Nối bước theo những tù nhân lương tâm nên là những công dân lương tâm lên tiếng để thể hiện ưu tư và trách nhiệm trước vận mạng con người và quê hương.

Ngày tảng đá bị hất tung bao lá cỏ sẽ tự nhiên bật lên và lớn mạnh theo khí trời và ánh sáng tự do và những lá cỏ bị đè nén ngày nào rồi sẽ trở thành những lá phiếu quyền lực chính trị cá nhân. Chính đa số họ sẽ khởi sắc cho một Việt Nam tương lai tốt đẹp khi không một ai phải đơn thân trước vành móng ngựa của những con sói luôn luôn tìm cách bịt miệng tiếng nói muôn thưở của tự do ngôn luận.

30/11/2017

Trực tiếp: Diễn biến phiên tòa xử blogger Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh

Danlambao – Lúc 7:30’ sáng nay, 30/11/2017, tòa án CSVN đã mở phiên phúc thẩm xét xử blogger Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh với cáo buộc “Tuyên truyền chống nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo điều 88 BLHS.

Trước đó, trong phiên sơ thẩm diễn ra hồi tháng 6/2017, nữ blogger nổi tiếng này đã bị kết án 10 năm tù giam.

Ba luật sư sẽ tham gia bào chữa cho Mẹ Nấm trong phiên tòa phúc thẩm lần này gồm có các ông: Nguyễn Hà Luân, Hà Huy Sơn và Nguyễn Khả Thành. Riêng luật sư Võ An Đôn do trước đó đã bị xóa tên khỏi Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên nên không thể có mặt tại tòa trong tư cách luật sư bào chữa. Dù vậy, từ rất sớm ông đã có mặt bên ngoài tòa án để theo dõi và ủng hộ tinh thần cho Mẹ Nấm.

Chia sẻ với CTV Danlambao, luật sư Võ An Đôn cho biết: "Tôi là một công dân, một người bạn và là một luật sư của Quỳnh. Nhưng tôi đã bị tước thẻ luật sư ngay trước khi phiên toà diễn ra. Nhưng sáng nay tôi vẫn đến bên ngoài để quan sát, theo dõi và ủng hộ tinh thần Quỳnh."

Luật sư Võ An Đôn cùng bạn bè của Mẹ Nấm đã có mặt từ khá sớm để theo dõi diễn biến phiên tòa. Ảnh: Dương Đại Triều Lâm


Bà Nguyễn Thị Tuyết Lan, thân mẫu blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh cuối cùng cũng đã vào được bên trong tòa án sau một hồi đấu tranh gay gắt. Tuy vậy, hiện chưa rõ bà Lan có được vào trực tiếp bên trong phòng xử án hay không. Tại phiên sơ thẩm trước đó, thân mẫu của Mẹ Nấm đã phải ngồi ngoài và theo dõi diễn biến phiên tòa qua màn hình.

Được biết, Mẹ Nấm bước ra phiên tòa hôm nay trong tình trạng sức khỏe yếu do không được chăm sóc y tế trong suốt thời gian dài giam giữ, cô bị chứng đau đầu, hằng đêm không ngủ được, các ngón tay bị tê và run…

Tuy vậy, tinh thần của Mẹ Nấm vẫn rất mạnh mẽ và kiên cường. Trong cuộc gặp gỡ với các luật sư gần đây, cô khẳng định sẽ không nhận tội, không xin khoan hồng, dù có phải ngồi tù đến 10 năm hay 20 năm!

Diễn biến phiên tòa sẽ tiếp tục được cập nhật trực tiếp trên trang Danlambao.

Danlambao
danlambaovn.blogspot.com

“Mặt trận” luật sư đã không còn yên tĩnh!

Kông Kông (Danlambao) - Chưa nói đến chống cộng, chỉ nói đến chống cái Ác không thôi.

Trong một xã hội mà cái Ác đang lộng hành, bao trùm lên tất cả, thì cái “khôn” của người cầu an là “tránh voi chẳng xấu mặt nào”. Còn cái “ngu” của người chống lại là chấp nhận đương đầu dù biết chỉ là “châu chấu đá xe”!

Luật sư Võ An Đôn đã từ bỏ nơi làm việc tốt đẹp, vừa nhàn, vừa có địa vị, vừa có bổng lộc, lại vừa có nhiều cơ hội thăng quan tiến chức nhanh, là Văn phòng Tỉnh ủy Phú Yên, để ra ngoài làm luật sư giúp dân nghèo là một cái “ngu”! Đã thế, thay vì lo chạy án cho các vụ án dân sự hoặc các quan tham lỡ bị “vướng lưới” để làm giàu, lại “ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng”, từng bước dám dấn thân tranh đấu để bảo vệ quyền lợi cho người thấp cổ bé miệng trong những vụ có liên quan đến công an, lại thêm một cái “ngu” nữa!

Vụ án nghi can Ngô Thanh Kiều bị 8 công an Phú Yên cùm vào ghế rồi thay nhau đánh đến chết mà chỉ bị phía công tố đề nghị án treo là điển hình! Bản án đó đã bị áp lực dữ dội của công luận đến nỗi Chủ tịch nước phải yêu cầu xét xử lại. Dù kết quả có thay đổi, là Phó Trưởng công an TP Tuy Hòa Lê Đức Hoàn, Trưởng ban chuyên án, bị cách chức với 9 tháng tù treo.

Thế nhưng cái Ác vẫn tung hoành. Lần nầy cái Ác nằm ngay trong đội ngũ luật sư! Là việc Ban Chủ nhiệm đoàn luật sư tỉnh Phú Yên vừa xóa tên Luật sư Võ An Đôn ra khỏi Đoàn luật sư tỉnh với những “chứng cứ” rất vu vơ, như trả lời phỏng vấn đài nước ngoài, viết facebook, nói xấu đồng nghiệp... Gọi là “rất vu vơ” vì nếu những điều đó phạm luật thì tại sao không khởi kiện ra tòa? Cùng là luật sư mà không biết dùng luật để giải quyết “tranh chấp” (nếu có) thì vị trí của Luật pháp có giá trị gì trong xã hội? Luật sư mà không biết bảo vệ luật pháp, không biết áp dụng luật thì học luật để làm gì? Câu hỏi lẩn thẩn nầy chỉ dành cho các ông có liên quan trực tiếp đến văn bản quyết định xóa tên Luật sư Võ An Đôn ra khỏi Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên, đó là các ông Ngô Thiên Phương, Ngô Minh Tùng, Nguyễn Hương Quê và Nguyễn Tâm Hoàng.

Được biết từ sau vụ án Ngô Thanh Kiều bùng nổ thì Tỉnh ủy Phú Yên sử dụng Liên ngành Công an - Kiểm sát - Tòa án Phú Yên tìm mọi cách để tước thẻ hành nghề của Luật sư Võ An Đôn, thông qua luật, nhưng yêu cầu đó đã bị Luật sư đoàn Việt Nam bác bỏ. Chẳng những thế mà Luật sư đoàn Việt Nam còn gợi ý đề nghị khen thưởng!

Nên, vấn đề trước mắt là Luật sư Đoàn Việt Nam và Liên ngành Công an - Kiểm sát - Tòa án Phú Yên ai sẽ là người thực thi luật pháp nghiêm minh?

Với xã hội thì ai sẽ sống theo cái “khôn” của người cầu an “tránh voi chẳng xấu mặt nào”? Điều mà kẻ thống trị rất mong, như đã! Ai sẽ sống theo cái “ngu” của người dấn thân “châu chấu đá xe”? Điều mà kẻ thống trị sợ hãi!

Ca dao Việt Nam đã tiên tri:

“Nực cười châu chấu đá xe
Tưởng rằng chấu ngã ai dè xe nghiêng”!

(29/11/2017)

Free Mẹ Nấm

Ta ngạo nghễ xem trò đùa công lý
Lại đua nhau diễn tấu trước công đường
Lũ cường quyền đã khom lưng quỳ gối
Mẹ Nấm vô tội, thản nhiên bước vào tù!

TỰ DO CHO MẸ NẤM!
FREE MẸ NẤM!
LIBÉREZ MẸ NẤM!

30.11.2017

Võ Hồng Ly

Một phiên toà "công khai" nhưng không được quay phim, chụp hình dù là trên đường đi

Bên ngoài Trụ sở Toà án Nhân dân tình Khánh Hoà, buổi tối trước phiên xử phúc thẩm blogger Mẹ Nấm.
Trịnh Kim Tiến - An ninh nói "chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra" nếu cô Lan cố tình quay phim chụp ảnh.

Buổi tối trước phiên xử phúc thẩm blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, tức Mẹ Nấm, an ninh Khánh Hoà đến nhà tìm gặp cô Nguyễn Thị Tuyết Lan, mẹ chị. Họ nói sẽ để cô đi đến toà nhưng không được quay phim chụp ảnh bất cứ thứ gì về phiên toà này.

Cô Lan nhìn thẳng vào mặt người nói: "Sao không cho tao đi được?" Và bức xúc sau lời "khuyên nhủ" không được chụp hình, quay hình một phiên toà được quy định là "công khai": "Chụp trên đường cũng không được hay sao, tao cứ chụp thì sao?"

Thì "chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra" là câu trả lời của họ. Nghĩa là họ có thể làm mọi thứ bao gồm đánh đập, cướp giật và giam lỏng mọi người cho hết phiên toà để ngăn cản thông tin về phiên toà bị lan truyền ra ngoài.

Phiên toà diễn ra sớm hơn mọi phiên toà, 7h30 sáng, thời điểm khá lý tưởng để hành hung những người đến dự phiên tòa với đủ loại kịch bản, từ sử dụng con đồ cho đến ném gạch đá vào người dân.

Hiệp định EVFTA suy cho cùng cũng không phải mối quan tâm của an ninh Khánh Hoà, điều mà họ cần là một phiên xử kín bưng không bị lộ liễu hình ảnh như phiên sơ thẩm trước đó để bị thế giới sỉ vả và cấp trên khiển trách.

Suy cho cùng thì làm gì có chuyện an ninh, công an vì lợi ích chung của Đảng, nếu lợi ích của Đảng mà xâm phạm lợi ích của họ. Tôi cũng chỉ mong như vậy, hãy ném thật nhiều đá, hãy bắt bớ và đánh đập thật nhiều trong ngày mai, làm thế nào để EU bị lên án thật mạnh mẽ nếu EVFTA được thông qua càng tốt. Ký xong, Đảng sống, dân còn khổ dài.


Ý nghĩa của chữ Việt kiểu mới Bùi Hiền

Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Trái với tuyệt đại bộ phận quần chúng nhân dân trong và ngoài nước đang bức xúc tức là bực mình đòi xúc đổ đi ngay cái kiểu viết chữ quốc ngữ do ông PGS.TS. Bùi Hiền (từ đây trở đi, viết tắt là Bùi) vừa phát minh trình làng, nhà bình luận Cu Quàng Khăn rất đồng tình và ủng hộ sáng kiến thiên tai chấn động địa cầu của ngài nguyên Hiệu phó trường ĐHSP Ngoại ngữ Hà Nội. Vì nó mang những ý nghĩa sau đây.

Một là: Thể hiện đúng tinh thần làm theo gương bác Hồ mà các cháu lúc nhỏ quàng khăn đỏ mới đến trường mẫu giáo đã thuộc làu làu. Chẳng hạn gương Bác viết: Việt Nam zân chủ cộng hòa. Độc lập tự zo hạnh fúc vân vân như trong di chúc Hồ Chín Minh dưới đây, mà bọn phản động chống phá tổ bịp xuyên tạc là di chúc mèo mửa:


Hai là: Nước ta là một nước độc lập định hướng chủ nghĩa Mác-xít Lê-nin-nít (mặc dù cái nôi sinh ra nó tuốt bên kia nửa vòng trái đất, và tuyệt đại bộ phận các nước chư hầu anh em đã vặn cổ lôi đầu vứt ra bãi rác), cho nên đảng ta không thể để mãi dấu tích thực dân mà ngày ngày mở mắt ra là thấy: đó là chữ quốc ngữ hiện hành do tập đoàn cố đạo Tây Ban Nha vẽ ra. Thế nên ta phải quét sách nó đi, để mai sau con cháu ta tự hào chữ Việt chúng đọc chúng viết là do người Việt Nam, ông PGS. TS. Bùi sáng tạo, chứ không phải công của Giám mục Bá Đa Lộc (Alexandre de Rhode) như bọn bán nước ôm chân đế quốc tuyên truyền, xuyên tạc lịch sử, đập bia tử sĩ, bôi xóa sử tích chống giặc xâm lăng..

Giám mục Bá Đa Lộc 

Ba là: Từ nhiều năm nay, đám trẻ là rường cột tương lai đất nước, không chịu học hành vì hiện tượng tiêu cực trong việc đề bạt, bổ nhiệm, tuyển chọn cán bộ của ta dựa theo tiêu chuẩn đã thành vè trong dân gian: “Thứ nhất quan hệ/ Thứ nhì tiền tệ/ Thứ ba hậu duệ/ Thứ tư trí tuệ”. Sự cố không chịu học hành này gây thiệt hại năng nề cho thu nhập, không lo thất thu kiến thức, nhưng thu nhập tài chánh. Nay bộ giáo dục đổi mới chữ viết theo mô đeo như Bùi, bố bảo đứa nào không cắp sách đến trường. Không chỉ có lớp tuổi học trò, mà tất cả 90 triệu dân già trẻ ai không muốn bị mù chữ kiểu Bùi đều phải cắp sách đi học đánh vần kiểu mới. Ngoài nguồn học phí vô như lũ, nhà nước ta còn nguồn thu phí qua trạm dựng khắp nơi như trạm BOT thu phí xe, để kiểm tra ông đi qua bà đi lại đã biết đọc biết viết chữ “Bùi” chưa, ai chưa biết sẽ bị phạt tiền mặt tại chỗ.

Bốn là: Trong khi Mỹ bỏ TPP, EU rút thẻ vàng và đang lăm le nếu còn loạng quạng, Việt Nam sẽ ăn thẻ đỏ, khiến hàng triệu công nhân đang lo thất nghiệp, sáng kiến cải cách chữ Việt kiểu Bùi (Xin đừng xuyên tạc, đọc sai chữ Bùi) đem ra thực thi sẽ tạo cơ man nào công ăn việc làm: dịch và in lại toàn bổ tài liệu sử sách, các bảng hiệu cửa tiệm, mộ bia, nói chung bất cứ gi dính dáng đến chữ Việt cũ đều thành chữ kiểu Bùi ráo. Nhà in chạy xoành xoạch đêm ngày, nhà rác đốt hừng hực cháy không kịp tàn dư đế quốc trừ trung quốc.; nhà bán sơn, bán mực, bán giấy bút bán mệt không được nghỉ v.v.. Cả nước bát nháo, lớp đi học ê a chữ Bùi, lớp đứng đường kiểm tra đã đọc dược viết được tiếng Bùi chưa. Trong bối cảnh người người học Bùi, nhà nhà học Bùi, cả nước học Bùi, không ít nhà thơ bắt chước Tố Hữu ngâm nga,”Vui biết mấy khi ông tập viết; chữ đầu tiên ông v...uốt Bù...i đi!

Năm là: Cải cách chữ Quốc ngữ kiểu như Bùi đề xuất chứng tỏ một cách chắc nịch không ai có thể chối cãi tính đỉnh cao trí tuệ loài người của đảng ta mà tổ tiên là khỉ rặt một bầy. 

Sáu là: Việc cải cách chữ Quốc ngữ thể hiện tính dám nói dám làm, bách chiến bách thắng của nhân dân ta anh hùng, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng. Ruộng đất bao la của người ta do cha ông để lại như thế mà bác Hồ còn cải cách chết bỏ được huống chi chữ quốc ngữ bé tí tẹo tàn dư của thực dân Tây, đảng ta lại không dám làm.

Bảy là:…

Nhưng thôi! ý nghĩa của cải cách chữ Quốc ngữ do TS. Bùi đề xuất bao la “mênh mông tình đảng” quá, kể không xiết. Bình luận gia Cu Quàng Khăn xin ngưng nơi đây.

29/11/2017

Thấy gì từ phiên toà xét xử Nguyễn Văn Hoá tại Hà Tĩnh?

Hương Khê (Danlambao) - Vào ngày 27/11/2017 vừa qua, em Nguyễn Văn Hóa đã bị tòa án nhân dân (TAND) tỉnh Hà Tĩnh kết án 7 năm tù giam và 3 năm quản chế với cáo buộc “tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo khoản 1 điều 88, bộ luật Hình sự(1).

Sau khi tin này được loan tải đồng loạt trên các báo lề đảng, đặc biệt là trong các chương trình thời sự của Đài Truyền hình Việt Nam (VTV), đã gây nên làn sóng dư luận phản đối kịch liệt bản án này, và vạch trần sự dối trá của nhà cầm quyền trong vụ án này.

Thứ nhất là che dấu và đánh lạc hướng ngày xét xử.

Thông tin phiên toà xét xử Nguyễn Văn Hoá đã được giấu kín và chỉ được công bố sau khi phiên xử kết thúc chóng vánh trong buổi sáng ngày 27/11/2017.

Để giấu kín vụ án này, Toà án tỉnh Hà Tĩnh đã lừa dối bằng cách, tại trang tin điện tử của Toà án Hà tĩnh cho biết vụ án Nguyễn Văn Hoá sẽ được xét xử vào ngày 28/11/2017, chứ không phải là 27/11/2017 như thực tế đã diễn ra.

Toà án Hà Tĩnh đặt tên cho vụ án này là "Cố ý làm trái QĐ về QLKT gây HQ nghiêm trọng" (Cố ý làm trái Quy định về Quản lý Kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng). Chứng tỏ nhà cầm quyền rất lo sợ nếu thông tin ngày xử vụ án này bị lộ, nhân dân Hà Tĩnh sẽ kéo đến gây khó khăn cho nhà cầm quyền.

Thứ hai là đối xử vô nhân đạo.

Qua hình ảnh báo chí đăng cho thấy Nguyễn Văn Hóa phải đứng trong suốt quá trình xét xử chứ không có ghế ngồi, và bị còng tay trong suốt phiên tòa. Hành vi này chứng tỏ đây là sự trả thù hèn hạ, vi phạm quyền con người ngay từ khi bắt đầu phiên tòa. 

Theo LS Lê Công Định: “Bị cáo đứng trước tòa án cho đến khi có một bản án có hiệu lực pháp luật thì hoàn toàn vẫn là một người vô tội, xét về phương diện pháp lý. Cho nên việc còng tay dù là vì bất kỳ lý do gì đi nữa cũng là vi phạm các nguyên tắc tổ chức của phiên tòa."

Thứ ba là không có luật sư bào chữa.

Theo luật sư Lê Công Định: “Một phiên tòa mà không có luật sư là một phiên tòa què quặt. Ai cũng biết rằng Cơ quan an ninh Việt Nam không bao giờ muốn có luật sư tham gia các vụ án chính trị kiểu này. Bởi vì họ sợ luật sư sẽ thách thức những chứng cứ mà họ đưa ra. Bởi chúng ta biết những chứng cứ đó đa phần là ngụy tạo và được suy diễn hơn là dựa trên hồ sơ của vụ án, dựa trên bản chất sự việc và những hành vi của các bị cáo. Cho nên việc không có luật sư thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên”(2).

Vi phạm các nguyên tắc tổ chức của phiên tòa?

Báo chí nhà nước đồng loạt đăng tải thông tin cho rằng Nguyễn Văn Hóa đã quay phim chụp hình, và viết bài về thảm họa môi trường biển và lũ lụt miền Trung là “tuyên truyền, xuyên tạc và phỉ báng chính quyền”. Đồng thời quy kết anh đã nhận tiền của các “cá nhân cực đoan và thế lực thù địch” để bịa đặt gây hoang mang trong quần chúng.

Ở đây, nhà cầm quyền Việt Nam muốn nói về hợp đồng cộng tác viên giữa Nguyễn Văn Hóa với Ban Việt Ngữ Đài Á Châu Tự Do (RFA Vietnamese Service).

Nguyễn Văn Hóa sinh năm 1995, sống tại xã Kỳ Khang, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh. Là một thành viên trẻ tích cực, năng động trong các hoạt cộng đồng và xã hội.

Từ sự kiện Formosa xả thải trực tiếp ra biển gây nên thảm họa cá chết hàng loạt trên các tỉnh miền Trung, Nguyễn Văn Hóa đã có nhiều đóng góp để đưa sự thật ra ánh sáng.

Nguyễn Văn Hóa là người đầu tiên sử dụng thiết bị bay (drone) để ghi hình lại cuộc biểu tình của hơn 20 ngàn người trước cổng công ty Formosa vào tháng 10 năm 2016.

Tại sao nhà cầm quyền căm thù Nguyễn Văn Hóa đến cực độ như thế?

Như chúng ta đều biết, vụ Formosa xả thải gây thảm họa cực kỳ nghiêm trọng tại vùng biển các tỉnh miền Trung vào đầu tháng 4 năm 2016, đã thải ra biển gồm nhiều kim loại nặng cực độc như cyanur, phenol… làm chết hàng chục ngàn tấn hải sản các loại, tấp vào dải bờ biển hơn 200 kilomet thuộc 4 tỉnh Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, và Thừa Thiên- Huế.

Thảm họa do Formosa gây ra tại đây là thảm họa lớn nhất trong lịch sử nước ta, làm chấn động dư luận trong nước và thế giới. Làm cho hàng triệu người dân 4 tỉnh lâm vào cảnh lao đao vì biển chết, cá chết, không có công ăn việc làm. Kéo theo đó là gây hệ lụy hết sức nặng nề cho những người hành nghề dịch vụ đi theo nghề biển, là các nhà hàng khách sạn và các bãi tắm phục vụ khách du lịch vắng khách, chợ búa coi như xóa sổ, người lao động tha phương cầu thực khắp bốn phương thiên hạ, trẻ em phải nghỉ học vì gia đình không còn phương kế sinh nhai…

Trước thực trạng đau lòng đó, lẽ ra nhà cầm quyền phải có trách nhiệm mở cuộc điều tra đầy đủ, toàn diện và khách quan về những thiệt hại do vụ Formosa xả thải gây ra. Thế nhưng, họ đã không làm cái việc họ phải làm này, mà ngược lại, họ đã “đi đêm” với kẻ gây ra tội ác, bằng cách “bắt tay dưới gầm bàn”, đưa ra con số bồi thường thiệt hại là 500 triệu USD. Không biết họ dựa vào đâu và trên cơ sở pháp lý nào để đưa ra một con số vô hồn như vậy?

So sánh với các vụ tràn dầu gây ô nhiễm biển trên thế giới, lẽ ra con số Formosa bồi thường cho nhân dân 4 tỉnh miền Trung trong thảm họa khủng khiếp này phải là nhiều chục tỷ USĐ. Đó là chưa nói đến phải mất nhiều chục năm sau, may ra biển mới sạch. Vì phải mất một thời gian rất lâu, nhờ sóng biển nên mới có thể pha loãng các chất độc hại hòa tan, còn những trầm tích thì lắng xuống đáy biển chứ không thể đi đâu được. Do đó độc hại vẫn còn tồn tại lâu dài trong biển.

Bên cạnh đó, quá trình bồi thường cho ngư dân lại hết sức qua loa và tùy tiện. Nhiều gia đình bị thiệt hại, được bồi thường gạo mốc gạo hẩm không thể ăn được. Ngược lại, nhiều gia đình cán bộ không bị thiệt hại lại được bồi thường nhiều. Họ chỉ bồi thường lương thực cho người dân ăn trong 6 tháng, và gia đình nhiều nhất cũng chỉ được 4 triệu đồng. Sự bất công này đã gây nên những cuộc biểu tình rầm rộ nơi đây. Ngư dân Quảng Bình và Hà Tĩnh đã dùng lưới đánh cá ra đứng quốc lộ 1A, để giăng lưới, chặn xe lưu thông trên đường, nhằm tỏ thái độ bất bình đến nhà cầm quyền trong việc bồi thường.

Nhưng đỉnh điểm là cuộc biểu tình của hơn 20 ngàn người dân tại Kỳ Anh vào ngày 2/10/2016. Người dân đã đã bất ngờ kéo đến trước cổng tập đoàn Formosa biểu tình, nhằm mục đích yêu cầu Formosa dừng ngay việc xả thải ra sông Quyền, yêu cầu Formosa phải đền bù thiệt hại thỏa đáng cho người dân và Formosa cút khỏi Việt Nam.

Đây là cuộc biểu tình thành công nhất về nhiều mặt trong tất cả các cuộc biểu tình tại 4 tỉnh miền Trung trong vụ Formosa, làm cho nhà cầm quyền hết sức bối rối và hoảng loạn.

Thứ nhất là yếu tố bất ngờ.

Nhà cầm quyền bị choáng váng trước cuộc biểu tình này là vì:

Từ trước đến nay, họ đã cài cắm rất nhiều tên chỉ điểm trong các giáo họ giáo xứ, để đánh hơi, thăm dò. Khi nắm bắt được thông tin có biểu tình là họ tập trung các loại lực lượng, và dùng tất cả mọi thủ đoạn, kể cả vũ lực để dập tắt ngay từ đầu, không để biểu tình lây lan.

Riêng cuộc biểu tình này, các nhà tổ chức hết sức bí mật. Chỉ đến khi thánh lễ Chúa Nhật ngày 02/10/2016 xong, các giáo xứ mới nhận được thông báo việc có biểu tình. Thế là người dân tấp nấp nập hưởng ứng, kéo nhau từ các nhà thờ đi biểu tình luôn, sau đó rất nhiều lương dân cùng tham gia, kéo đi biểu tình.

Thứ hai là về số lượng.

Cuộc biểu tình ngày 02/10/2016, theo ước tính, có số người tham gia khoảng trên 20 ngàn người. Với số người khổng lồ như vậy mà chỉ là kết quả đưa ra từ một khẩu lệnh trong chốc lát, đã làm cho nhà cầm quyền trở tay không kịp. Mặc dù sau đó nhà cầm quyền huy động hàng mấy sư đoàn từ Bộ Tư lệnh Quân khu 4 và Quân khu 5, và lực lượng công an của 3 tỉnh là Nghệ An, Hà Tĩnh và Quảng Bình, cùng kéo về đàn áp. Nhưng khi những đoàn xe này cuối buổi chiều mới kéo đến, thì người dân tham gia biểu tình đã giải tán từ lúc giữa trưa. Thế là họ bị hố.

Thứ ba là công tác tổ chức.

Phải nói là công tác tổ chức của cuộc biểu tình này hết sức chặt chẽ. Lúc đi trên đường, họ đi theo hàng dọc và chấp hành tốt luật giao thông đường bộ, vừa đi vừa hô khẩu hiệu phản đối Formosa và bảo vệ môi trường. Lúc tập trung xung quanh nhà máy Formosa thì có một số người quá khích nhảy lên bờ rào. Lúc này Linh mục Trần Đình Lai dùng loa lớn kêu gọi những người này không được quá khích, không được nhảy vào bên trong nhà máy Formosa. Ông nói đại ý, nếu bà con nhảy vào bên trong nhà máy, kẻ xấu sẽ thừa cơ đập phá một số máy móc thiết bị, và họ đổ cho là do những người biểu tình đập phá, như vậy chúng ta là những người biểu tình ôn hòa, trở thành kẻ gây bạo loạn, tạo cơ hội cho chính quyền có cớ để đàn áp bắt bớ.

Khi có một số phần tử xấu trà trộn vào đoàn người biểu tình, dùng gạch đá giấu sẵn trong người, ném vào lực lượng chức năng nhằm gây bạo loạn và tạo cớ cho chính quyền thẳng tay đàn áp, thì LM Trần Đình Lai nói lớn trên loa rằng, bà con ta sau khi đi dự thánh lễ, từ trong nhà thờ đi ra thì không ai có thể giấu gạch đá trong người để đi lễ. Nay những kẻ ném gạch đá là những kẻ xấu trà trộn vào, yêu cầu bà con hết sức cảnh giác và vạch mặt những người này.

Đặc biệt là ông LM này rất khôn khéo khi ra lệnh: Ai là những người biểu tình ôn hòa thì hãy ngồi xuống. Thế là tất cả đồng loạt ngồi xuống. Ai không ngồi xuống chứng tỏ là kẻ phá hoại trà trộn. Mà đã ngồi xuống rồi thì không thể đi lại lộn xộn và dùng gạch đá ném vào lực lượng chức năng được.

Vì quá khiếp sợ lực lượng biểu tình này, một số công an, quân đội đã phải cởi bỏ quân phục và tháo chạy thục mạng. Thật nhục nhã cho cái gọi là quân đội “bách chiến bách thắng”, nay không ai đánh mà đã khiếp sợ bạc nhược đến thế.

Chính tại cuộc biểu tình lịch sử này, Nguyễn Văn Hóa là người đầu tiên sử dụng thiết bị bay (drone) để ghi hình, và truyền đi khắp cả nước và thế giới biết về cuộc biểu tình này. Sức lan tỏa của những clíp và những hình ảnh về cuộc biểu tình này như những đợt sóng thần, làm chấn động dư luận trong nước và thế giới.

Trong số hàng trăm bức hình về ngày biểu tình này, có hai bức hình đặc sắc nhất, gây ấn tượng mạnh nhất. Đó là hình công an, quân đội cửi bỏ sắc phục và tháo chạy.

Bức hình thứ hai là một nữ tu trẻ, đứng cạnh các đồng chí cảnh sát cơ động, tay cầm biểu ngữ với ngón tay giữa chỉ lên hàng chữ: “HỦY HOẠI MÔI TRƯỜNG LÀ MỘT TỘI ÁC, VÌ CÔNG LÝ, HÃY ĐỨNG LÊN, ĐỪNG SỢ”.

Chính vì quá cay cú về clip và những hình ảnh này mà Nguyễn Văn Hóa đã bị nhà cầm quyền trả thù một cách hèn hạ qua bản án vô nhân và vô đạo nói trên. Nhà cầm quyền đã thay đổi tội danh đối với Nguyễn Văn Hóa, từ điều 258 sang điều 88 là “tuyên truyền chống phá nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”, để kết tội Hóa nặng hơn.

Có người trách Nguyễn Văn Hóa đã quá non nớt và ngây thơ khi tin vào lời hứa của CA Hà Tĩnh là nhận tội và từ chối luật sư thì sẽ được xử nhẹ. 

Về vấn đề này, có hai luồng ý kiến.

Ý kiến thứ nhất là, CA Việt Nam là bậc thầy trong việc cắt ghép xào xáo các nội dung bản khai, kể cá lời nói và chữ viết. Như LS Lê Công Định trước đây, phía CA cũng tung ra clip nói LS LCĐ nhận tội. Sau này khi LS LCĐ ra tù trở về, mới biết đây hoàn toàn dối trá. Hóa ra LS LCĐ cũng là nạn nhân của việc cắt ghép nhằm lừa dối dư luận.

Ý kiến thứ hai, nếu như Nguyễn Văn Hóa có bị lừa, thì cũng là điều dễ hiểu. Mới 22 tuổi đầu, “khôn chi trẻ, khỏe chi già”. Hơn nữa, cả dân tộc này hơn 70 năm nay đã bị ĐCSVN lừa dối, chứ không phải một ít người hay một ít năm.

Trong số những nạn nhân bị ĐCSVN lừa dối này có đủ thành phần. Từ trí thức cho đến thường dân, từ văn nghệ sĩ cho đến anh công nhân. Có người sau khi biết mình bị lừa, đã sớm tỉnh ngộ, như nhóm Nhân văn – Giai phẩm gồm toàn văn nghệ sĩ ưu tú của dân tộc đi kháng chiến 9 năm trở về Hà Nội. Khi nhận ra mình bị đảng kìm kẹp và lừa dối, đã quay ra chống Đảng quyết liệt, là Hoàng Cầm, Văn Cao, Phùng Quán, Nguyễn Hữu Đang, Trần Dần, Lê Đạt.

Những người nhận biết muộn hơn nhưng rất quyết liệt chống đảng như Trần Độ, Trần Xuân Bách, Lê Hiểu Đằng, GS Nguyễn Đình Cống, GS Tương Lai, TS Phạm Chí Dũng, Đại tá nhà văn Phạm Đình Trọng, nhà thơ Trần Mạnh Hảo v.v...

Có những người biết mắc dại rồi, nén đau cho đến cuối đời mới trút căm hờn về những lỗi lầm của mình lên những trang giấy, như nhà văn Nguyễn Khải, nhà thơ Chế Lan Viên v.v...

Suy cho cùng, cả một dân tộc vĩ đại như dân tộc Nga, cũng đã bị lừa hơn 70 năm còn gì. Do đó, việc Nguyễn Văn Hóa có bị lừa lần này, cũng là một bài học quý giá cho em ấy. Vì em còn quá trẻ, tương lai còn dài. Có những bài học phải viết bằng nước mắt và bằng máu, thì mới sâu sắc và quý giá.

Tóm lại, qua vụ án Nguyễn Văn Hóa và bản án hoang dại 7 năm tù đối với một người thanh niên yêu nước, chỉ nói lên sự thật, nhằm vạch trần những thực tại về thảm họa do Formosa gây ra trên quê hương mình, cho nhân dân mình, nhưng bị quy kết cho những cái tội mơ hồ mang tính quy chụp, cho thấy chế độ độc tài độc đảng này đang trong thời kỳ hoảng loạn, và một nền tư pháp mọi rợ, chỉ biết nhắm mặt phục tùng mệnh lệnh của ông chủ Bắc Kinh, khi kết tội rắt nặng những ai dám đụng đến tên tội đố Formosa.

Nhà cầm quyền kết tội những nhà đấu tranh ôn hòa, dám đứng lên bảo vệ môi trường, dám động đến Formosa, như Trần Thị Nga, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, và nay là Nguyễn Văn Hóa với những bản án rất nặng, để chứng tỏ lòng trung thành của những kẻ bưng bô đối với ông chủ Bắc Kinh. Để cầu cạnh một địa vị nào đó khi đất nước VN trở thành một tỉnh của Vương triều ngoại bang.

Một Nguyễn Văn Hóa hôm nay vào tù, sẽ có muôn vàn Nguyễn Văn Hóa tiếp bước đứng lên, quyết đạp đổ chế độ mọi rợ của những kẻ chư hầu thú tính hiện này.

30/11/2017


______________________________________

Chú thích:

Tuyên bố phản đối việc xóa tên LS Võ An Đôn

Hà Nội, ngày 28/11/2017

Ngày 26/11/2017, với 2 phiếu thuận, 1 phiếu chống, Ban Chủ nhiệm Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên xóa tên luật sư Võ An Đôn khỏi Đoàn Luật sư tỉnh. Quyết định trên lập tức gây bức xúc mạnh mẽ công chúng trong và ngoài nước. Truyền thông quốc tế nhất loạt phản ánh dư luận hết sức bất bình.

Luật sư Võ An Đôn được công chúng biết đến như một trong những luật sư rất tâm huyết, chính trực, can đảm, cương quyết và kiên trì tranh đấu bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp, chính đáng của những người dân nghèo khổ, cô thân yếu thế, nạn nhân của giới chức hắc ám tiêu cực, đặc biệt là của tệ nạn công an bạo hành.

Nổi bật là vụ án Công an TP Tuy Hòa, tỉnh Phú Yên bắt giam và tra tấn đến chết nghi can Ngô Thanh Kiều. Luật sư Võ An Đôn đã cương quyết kiến nghị truy cứu trách nhiệm hình sự thượng tá Lê Đức Hoàn, Phó trưởng Công an TP Tuy Hòa, Trưởng Ban chuyên án. Nhờ nỗ lực của luật sư Võ An Đôn, cùng với áp lực mạnh mẽ của công chúng, Lê Đức Hoàn bị cách chức, truy tố, 9 tháng tù treo. Thành công của luật sư Võ An Đôn gieo niềm hy vọng trong công chúng: công lý vẫn có thể trở lại với Việt Nam.

Tháng 1/2015, Tổ công tác của Liên đoàn Luật sư Việt Nam, trong chuyến công tác ở Phú Yên để giải quyết việc liên ngành Công an - Kiểm sát - Tòa án tỉnh Phú Yên có công văn đòi tước thẻ hành nghề của luật sư Võ An Đôn, không những đã bác bỏ yêu cầu vô lý này, mà còn “kiến nghị Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên xem xét và có hình thức ghi nhận, biểu dương luật sư Đôn về sự dấn thân và nhận thức nghề nghiệp của luật sư trong việc bênh vực cho người nghèo, yếu thế trên cơ sở pháp luật cũng như hiệu quả của hoạt động tham gia tố tụng bảo vệ quyền lợi cho gia đình nạn nhân Ngô Thanh Kiều trong vụ án “dùng nhục hình” (Báo Tuổi Trẻ 23/1/2015). 

Sau vụ án Ngô Thanh Kiều, ông Nguyễn Thái Học, Trưởng Ban Nội chính Tỉnh ủy Phú Yên liên tục chỉ đạo và triệu tập họp với lãnh đạo Sở Tư pháp và Đoàn Luật sư Phú Yên, lạm quyền đòi “xử lý” luật sư Võ An Đôn một cách thô bạo, trái luật: “Đừng nghĩ rằng đoàn luật sư các đồng chí họp và quyết như thế là không ai có thể can thiệp vào”.

Trước sự phản ứng mạnh mẽ của công luận, âm mưu trả thù trên thất bại thảm hại. Trên báo chí truyền thông, giới chức hữu quan quanh co chối lỗi. Họ phải kiểm điểm, rút kinh nghiệm theo chỉ đạo của cấp trên, nhưng vẫn cố tình không từ bỏ ý đồ đen tối. Nhiều lần an ninh tỉnh tùy tiện triệu tập luật sư Võ An Đôn, với những lý do vu vơ: viết facebook, trả lời truyền thông, “nói xấu” đồng nghiệp và các cơ quan tố tụng, đảng, nhà nước…

*

Trước quyết định hàm hồ xóa tên luật sư Võ An Đôn của Đoàn Luật sư Phú Yên, chúng tôi gồm các tổ chức, cá nhân đứng tên dưới đây mạnh mẽ tuyên bố:

Cực lực phản đối quyết định sai trái của Ban Chủ nhiệm Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên đối với luật sư Võ An Đôn. Quyết định trên đi ngược với vai trò, nhiệm vụ của đội ngũ luật sư Việt Nam: bảo vệ công lý, lẽ phải và đồng nghiệp. Yêu cầu Đoàn Luật sư Phú Yên hủy ngay quyết định trái lòng dân nói trên.

Hoàn toàn ủng hộ luật sư Võ An Đôn và các luật sư can đảm, tâm huyết, luôn tranh đấu cho lẽ phải, công lý, nhân quyền, vì một Việt Nam tự do, dân chủ, tiến bộ xã hội và cường thịnh, phù hợp với những chuẩn mực phổ quát của nhân loại văn minh, với Hiến pháp Việt Nam và các điều ước quốc tế liên quan mà Việt Nam tham gia.

Kêu gọi Liên đoàn Luật sư Việt Nam và công chúng có biện pháp hữu hiệu bảo vệ, giúp đỡ luật sư Võ An Đôn và các đồng nghiệp can đảm, kiên trì tranh đấu cho công lý, lẽ phải và tình thương.

Yêu cầu Bộ Tư pháp Việt Nam không để vụ trả thù luật sư Võ An Đôn trở thành vết nhơ tư pháp, thành tiền lệ lạm quyền lộng hành của giới chức hắc ám thiển cận vô pháp, làm xấu thêm hình ảnh, gây bất lợi cho Việt Nam trong bang giao quốc tế.

Kêu gọi các tổ chức nghề nghiệp, các tổ chức nhân quyền quốc tế, chính phủ các quốc gia yêu chuộng tự do, công lý, thượng tôn pháp luật lên tiếng bảo vệ luật sư Võ An Đôn và giới tranh đấu cho nhân quyền ở Việt Nam.

Chúng tôi kính mong nhận được sự ủng hộ, đồng tình của đông đảo công chúng đối với bản Tuyên bố này, qua việc gửi email về :


(Xin ghi rõ danh tính, nghề nghiệp, nơi cư trú)

Trân trọng cảm ơn!

DANH SÁCH KÝ TUYÊN BỐ (đợt 1)

TỔ CHỨC:

1. Diễn đàn Xã hội dân sự, TS Nguyễn Quang A đại diện
2. Ban Vận động thành lập Văn đoàn độc lập, Nhà văn Nguyên Ngọc đại diện
3. Diễn đàn Bauxite Việt Nam, GS Phạm Xuân Yêm đại diện
4. Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng, ông Võ Văn Thôn, cựu tù Côn Đảo, cựu GĐ Sở Tư pháp TPHCM đại diện
5. Hội Cựu tù nhân lương tâm, Bác sĩ Nguyễn Đan Quế và Linh mục Phan Văn Lợi đại diện
6. Hội Nhà báo độc lập, TS Phạm Chí Dũng đại diện
7. Hội Bầu bí tương thân, ông Nguyễn Lê Hùng đại diện
8. Khối Tự do dân chủ 8406, Kỹ sư Đỗ Nam Hải và Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa đại diện
9. Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền, Linh mục Nguyễn Hữu Giải và Linh mục Nguyễn Văn Lý đại diện
10. Người bảo vệ nhân quyền (Defend the Defenders), ThS Vũ Quốc Ngữ đại diện
11. Hội Hỗ trợ nạn nhân bạo hành, TS – BS Đinh Đức Long đại diện

CÁ NHÂN:

André Menras - Hồ Cương Quyết, Nhà giáo Pháp – Việt
Võ Văn Tạo, Nhà báo, Nha Trang
Tuấn Khanh, Nhạc sĩ, Sài Gòn
Nguyễn Huệ Chi, GS Ngữ văn, Hà Nội
Đặng Thị Hảo, TS Văn học, Hà Nội
Nguyễn Đình Nguyên, TS Y khoa, Australia
Nguyễn Đăng Quang, Đại tá, CB Bộ C.A nghỉ hưu, Hà Nội
Nguyễn Thị Kim Chi, NSƯT, Sài Gòn
Nguyễn Văn Hải (Điếu Cày), CLB Nhà báo tự do, Hoa Kỳ
Nguyễn Đăng Hưng, GS Danh dự, ĐH Liège (Bỉ), Sài Gòn
Kha Lương Ngãi, Cựu Phó TBT Báo SGGP, CLB Lê Hiếu Đằng, Sài Gòn
Nguyễn Nguyên Bình, Nhà văn, CLB Lê Hiếu Đằng, Hà Nội
Hoàng Hưng, Nhà thơ, Dịch giả, Nguyên Trưởng Ban VHVN Báo Lao động thời kỳ đổi mới, Sài Gòn
Phạm Nguyên Trường, Dịch giả, Vũng Tàu
Phạm Thị Hoàng Oanh, TS - GV đại học, TPHCM
Huỳnh Sơn Phước, Cựu Phó TBT Báo Tuổi trẻ, Hội An
Lê Thân, Cựu tù Côn Đảo, CLB Lê Hiếu Đằng, Sài Gòn
Nguyễn Đình Ấm, Nhà báo, Hà Nội
Thiếu Khanh, Nhà thơ, Dịch giả, Sài Gòn
Bùi Hiền, Nhà thơ, Canada
Nguyễn Thị Hoàng Bắc, Nhà văn, Virginia, USA
Nguyễn Thị Thanh Bình, Nhà văn, Hoa Kỳ
Nguyễn Khắc Mai, Nguyên Vụ trưởng Vụ Nghiên cứu, Ban Dân vận TƯ, GĐ Trung tâm Minh triết, Hà Nội
Trần Bang, Kỹ sư, Sài Gòn
Nguyễn Ngọc Nam Phong, Linh mục DCCT Thái Hà, Hà Nội
Bùi Minh Quốc, Nhà thơ, Nhà báo, Đà Lạt
Đoàn Bảo Châu, Nhà văn, Nhà báo Hà Nội
Antôn Lê Ngọc Thanh, Linh mục DCCT, Sài Gòn
Đinh Hữu Thoại, Linh mục DCCT, Quảng Nam
Đào Tiến Thi, Nghiên cứu văn học và ngôn ngữ, nguyên UV BCH Hội Ngôn ngữ học VN, Hà Nội
Phạm Toàn, Nghiên cứu giáo dục, Hà Nội
Nguyễn Xuân Diện, TS Hán Nôm, Hà Nội
Phạm Bá Hải, Cựu tù nhân lương tâm, Sài Gòn
Thùy Linh, Nhà văn, Hà Nội
Nguyễn Tường Thụy, Nhà báo độc lập, Hà Nội
Phan Đắc Lữ, Nhà thơ, CLB Lê Hiếu Đằng, Sài Gòn
Trần Văn Tý, Lao động tự do, Đại lãnh, Vạn Ninh, Khánh Hòa
Khổng Hy Thiêm, Kỹ sư, Khánh Hòa
Trinity Hồng Thuận, USA
Nguyễn Thúy Hạnh, Kinh doanh, Hà Nội
Đặng Bích Phượng, CB hưu trí, Hà Nội
Phan Vân Bách, Lao động tự do, Hà Nội
Đoàn Nam Sinh, Nhà báo độc lập, Sài Gòn
Nguyễn Ngọc Giao, Paris
Trần Đức Thạch, Cựu tù nhân lương tâm, Nghệ An
Hoàng Dũng, PGT – TS, GV đại học, TPHCM
Trần Tiến Đức, Nhà báo độc lập, Đạo diễn truyền hình và phim tài liệu, Hà Nội
Nguyễn Thu Giang, Đoàn Luật sư TPHCM, Cựu PGĐ Sở Tư pháp TPHCM
Nguyễn Thế Hùng, PhD, Prof, Đại học Đà Nẵng
Nguyễn Chính, Luật gia, Nhà báo, Nha Trang
Nguyễn Thị Khánh Trâm, CB hưu trí, Sài Gòn
Võ Xuân Hoàng, Kỹ sư, Sài Gòn
Ngô Thu, Giáo viên, Sài Gòn
Võ Quang Thái, Kỹ sư, Sài Gòn
Nguyễn Thái Minh, Lao động tự do, Nha Trang
Lê Phước Sinh, Dạy học, Sài Gòn
Đinh Đình Điệp, Máy trưởng tàu biển, nghỉ hưu, Đồ Sơn, Hải Phòng
Tưởng Năng Tiến, San Jose, California, USA
Trần Ngọc Sơn, Kỹ sư, Pháp
Nguyễn Thanh Hằng, Dược sĩ, Pháp
Ngô Kim Hoa (Sương Quỳnh), Nhà báo tự do, CLB Lê Hiếu Đằng, Sài Gòn
Tiêu Dao Bảo Cự, Nhà văn tự do, Đà Lạt

Người gieo hạt giống tự do Mẹ Nấm không đòi khoan hồng vì vô tội

Nguyễn Thị Thanh Bình (Danlambao) - Chưa bao giờ bộ mặt trơ lì hơn mặt thớt của Đảng CSVN hiện ra rõ rệt, như trong dịp 21 chóp bu quốc tế lẫn những đối tác thương mại ghé sang VN tham dự Hội Nghị Thượng Đỉnh APEC vừa rồi. Vì ngoài những giả lả đón tiếp, điều đáng nói ở đây chính là việc coi thường mọi áp lực nhân quyền ngay trước đó của cộng đồng quốc tế, khiến những nhà chức trách “mạt hạng” của VN quá trắng trợn bỉ ổi khi không nới lỏng nắm đấm với những nhà đối kháng ôn hòa, để sẵn sàng chà đạp lên quyền tự do ngôn luận của những công dân đã dày công muốn cho đất nước được trường tồn và xây dựng phát triển.

Sự kiện đáng được trân trọng chú ý và khiến nhiều người đổ mắt tới vẫn là thái độ tảng lờ của phu nhân Tổng Thống Melanie với bản án 10 năm tàn nhẫn của chế độ đối với blogger Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Trong đó cũng khá nhiều lần chúng ta thấy lòng mình chùng xuống, vì những dòng thư của con gái Mẹ Nấm là Nguyễn Bảo Nguyên. Cũng như chúng ta lắm lúc bắt gặp những giọt nước mắt dội ngược vào lòng, để đồng hành với con gái mình của cô Nguyễn Tuyết Lan. Ngày 30-11 sắp tới này, bằng mọi giá mọi cách, chúng ta phải có mặt để bày tỏ tinh thần đồng đội “một con ngựa đau cả tàu không ăn cỏ” với Mẹ Nấm. Ít ra cái Tòa Án Nhân Dân (thổ tả nào đó) ở Khánh Hòa cũng phải biết thế nào là phiên tòa công khai. Nhất là họ phải thấy bản án ác độc cố tình răn đe này chỉ tổ làm những bước chân chúng ta phẫn nộ bước tới.

Trời ạ, ai chả biết chúng ta chẳng có gì trong tay, ngoài một trái tim nóng bỏng khao khát tự do. Trong khi chế độ độc tài toàn trị thì bao giờ chẳng có thừa súng ống, nhà tù mọc lên như nấm sau cơn mưa và những cỗ máy tuyên truyền nhồi sọ cứ thi nhau chạy rè rè đến phát hãi. Có lúc rồi bạn cũng sẽ không chịu nổi nữa, nhưng rốt cuộc bạn vẫn loay hoay bất động và hẹn lần lữa, cho đến một mai kia mốt nọ rồi cũng sẽ đến phiên bạn mà thôi. Dù lúc ấy bạn có kêu trời không thấu hoặc bình tâm ngửa mặt nhìn những chấn song trước mặt, thì trời xanh ngoài kia cũng đâu còn nữa cho bạn ngắm.

Đã muộn mất rồi, phải không bạn ta?

Ờ thì đành rằng chúng ta đang đối diện với những nghịch lý từng ngày. Cô Nguyễn Tuyết Lan, mẹ yêu dấu của Mẹ Nấm cũng đành thốt lên: “Nhưng con tôi làm điều bình thường ở tại một xã hội bất bình thường, nên phải trả giá bằng tù đày, bằng đòn thù.”

Với Mẹ Nấm, chúng ta vẫn từng nghe những lời xác quyết, đại ý là: nếu anh phải bịt miệng mình lại, nếu chị không thiết tha bày tỏ phản đối, nếu em vẫn giữ im lặng là vàng, và nếu tôi cũng không buồn cất lên tiếng nói thì ai sẽ là người nói thay mình đây?

Điều này cũng khá dễ hiểu, khi người ta đã đòi khởi tố Mẹ Nấm chỉ vì 400 bài viết trên Facebook, và họ đã giảm định như sau: “Mẹ Nấm đã có những bài viết xuyên tạc lịch sử Cách Mạng VN, chia rẽ khối Đại Đoàn Kết Dân Tộc, qua đó tác động làm ảnh hưởng tới lòng tin của nhân dân đối với các lãnh đạo của Đảng, nhà nước.”

Hẳn nhiên với nhà nước “ác ôn côn đồ CS” này, thì đâu phải mới chỉ là lần đầu họ cho túm cổ người dân, và bỏ tù vì việc đăng tải nhiều status, lẫn tin tức “nguy hại”, nhất là bình phẩm phê phán họ trên mạng xã hội VN. Những Nguyễn Hữu Quốc Duy, Nguyễn Hữu Thiên An cũng đang lãnh 3 năm vì Điều 88 BLHS, chỉ vì dám chỉ trích nhà nước này trên Facebook, và mới đây là Nguyễn Văn Hóa lãnh 7 năm tù đày vì tội tuyên truyền chống phá nhà nước cùng tố cáo tập đoàn được bao che Formosa theo Điều 88…

Có điều chữ “đòn thù” mà cô Nguyễn Tuyết Lan dùng ám chỉ cho con gái mình hẳn cũng vì tập tài liệu phơi bày sự thật mang tính cách hài tội Công An giết hại dân thường. Đó là chưa kể những nỗ lực đấu tranh không ngưng nghỉ về Quyền Con Người, bảo vệ môi trường môi sinh và đòi khởi tố Formosa… như Mẹ Nấm cũng đã từng lên án việc khai thác Bauxite, và từng bị bắt 9 ngày năm 2009, khi đứng lên kêu gọi chống Tàu bảo vệ Hoàng Sa, Trường Sa là của VN.

Tôi biết, không phải tất cả mọi người sinh ra trong chúng ta đều được Thượng Đế chọn để giao cho sứ mạng làm người dũng cảm. Với khá nhiều người, chúng ta phải tự tôi luyện lấy.

Mẹ Nấm xứng đáng được phu nhân Tổng Thống Hoa Kỳ vinh danh là người phụ nữ quả cảm trong năm. Sư kiện không tháp tùng chồng của bà Melania, dù chỉ cốt không làm khó chịu thêm những vị chủ nhà vốn đã phản đối sự vinh danh người phụ nữ dám lên tiếng phản biện, cũng sẽ làm bộ dạng của họ trở nên lem luốc xấu xí thêm. Hơn thế nữa, hẳn là các nhân viên của Hội Đồng An Ninh cũng đã dư biết làn sóng dư luận của cư dân mạng VN khá chú ý vì mấy bức thư gởi gấm cảm động của con gái Nguyễn Bảo Nguyên, và chính vì điều này càng làm họ không muốn chứng tỏ sẽ bị “mất mặt” với nhà nước xỏ láo này thêm một lần nữa, và như thế khi không lại phải đặt mình trong tình huống khó xử với cô con gái của một tù nhân chính trị nổi tiếng. Kể cũng thất vọng não nề, khi những giá trị tôn vinh tự do nhân quyền đời đời của một cường quốc vĩ đại, đã không còn được đặt trọng tâm hay đoái hoài đến một nước khác, và dĩ nhiên kể cả thể chế độc tài cai trị của VN, miễn là không quá ảnh hưởng đến “luật chơi” của một đối tác có lợi cho đôi bên.

Ai đó cũng đã nói chuyện “nhà”, chuyện của đất nước mình thì mình phải ráng tự mỗi người trong chúng ta ý thức và đứng lên kết nối cùng nhau lo liệu lấy. Mẹ Nấm đang thay chúng ta lãnh 10 năm đằng đẵng, thì coi như cũng đành đánh mất 10 năm thanh xuân cho những điều mình tin là sự thật, cũng như niềm tin mãnh liệt sẽ vươn tới đích đến của tự do dân chủ như một tất yếu cuối cùng. Chính Mẹ Nấm đã nhắn gởi cùng giới trẻ VN, dù đang nói với mẹ mình: “Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ. Nếu làm lại từ đầu, con vẫn sẽ đi con đường này mẹ à. Con vẫn đi con đường để con có thể đấu tranh cho Tự Do Dân Chủ.”

“Món quà” ý nghĩa nhất vì thế mà tôi cho là Ngài Trump đã tặng cho giới trí thức cũng như tuổi trẻ VN trong nước chính là được người viết diễn văn gói sẵn trang sử oai hùng của dân Việt về độc lập chủ quyền, mà hình ảnh tỏa sáng của Hai Bà Trưng vẫn chưa phôi phai trong ký ức. Hẳn nhiên tác giả soạn sẵn bài diễn văn tài tình này cũng đã từng nhớ lại giùm lịch sử VN hoặc mở sách ôn lại lời vàng ngọc của Thủ Tướng Chu Ân Lai: “2000 năm trước đây, TQ đã xâm lược VN, và TQ đã bị đánh bại. Lại bị đánh bại bởi 2 người đàn bà, 2 nữ tướng.”

Với tôi, tôi không bao giờ tin là một nữ chiến sĩ tự do, một người đã vượt thắng được những nỗi sợ hãi vì tâm lý, hơn là vì những công việc dấn thân mình cho là đúng và nhất quyết phải thực hiện, đã vì những hệ lụy con cái gia đình khiến một lúc nào đó, người “nữ tướng” mang tên Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh bỗng thấy mềm lòng vì những dụ dỗ “nhận tội để được giảm án khoan hồng”. Không chúng ta sẽ không bao giờ tin hậu duệ của Hai Bà Trưng sẽ hành xử như vậy. 

Người anh thư, nữ lưu ấy vốn được xem như người đi gieo những hạt mầm tự do dân chủ, àm cô thừa biết sẽ là một thách thức khó khăn trên miền đất nước khô cằn luôn nuôi dưỡng bằng tâm thức nô lệ, và khi mọi tiếng nói của tự do đã bị dập tắt.

Khi không chúng ta thử đặt một chút vấn đề với nữ Chủ Tịch QH đầu đời của VN, cho dù xác suất hưởng ứng chia sẻ của bà chỉ vài phần trăm:

“Nếu phu nhân Melania và cũng là một người mẹ đã vinh danh một phụ nữ VN “hách-xì-xằng” như ai, là Mẹ Nấm, và mới đây đã không thèm tháp tùng chồng ghé thăm VN vì thái độ giả điếc giả mù sa mưa của đám cai trị CSVN như bà đã trắng trợn bỏ tù cô ấy những 10 năm sau cú vinh danh ngoạn mục ấy, mà bà cũng lại là một chóp bu có tiếng và cũng có con cái, vậy thì nhân ngày xét xử phúc thẩm 30/11 này, liệu bà có chút nào cảm thấy người đàn bà trẻ với hai con dại, mẹ và bà ngoại già đã trăn trở đứng lên vì đất “nước đã đủ chưa, hay chỉ ồn ào không làm được gì hết” như câu mắng mỏ của bà hôm nào? Và như thế, mặc cho những can thiệp của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, Liên Hiệp Quốc, Tổ Chức Theo Dõi Nhân Quyên, Văn Bút Quốc Tế, 40 Học Giả trong và toàn cầu… mà không lẽ những quý vị như bà đang muốn có những đối tác lợi lộc về kinh tế thương mại… lại cứ dương mắt ếch mà nhìn những chấn song tù rộng mở, và nhân quyền của những con dân Việt bị vất vào sọt rác?” 

Ở đây chúng ta chưa bàn đến QH của bà đã “đột phá” được gì để đảm bảo quyền tự do hội họp, tổ chức lập hội, tự do tôn giáo, nhất là được thực thi quyền biểu tình đã bị ngâm tôm quá lâu dù đã được quy định tại Điều 25 HP?

10 năm tù đối với một người đã luôn muốn làm những điều tốt đẹp cho đất nước là một điều phí phạm, và gây lòng căm phẫn trong nhân dân hơn là hù dọa được ai, liệu bà Chủ Tịch QH và chế độ này có bao giờ thấy được những “bức xúc” từng ngày của giới trí thức VN, đặc biệt vừa rồi còn khống chế đòi rút thẻ hành nghề của LS trẻ đầy tâm huyết Võ Văn Đôn… thì không phải là hết thuốc chữa hay sao.

Một lần nữa, chắc chắn đã đến lúc nhà nước này cần chấm dứt những bản án bỏ túi của phường giá áo túi cơm mang danh thẩm phán quan liêu nô bộc.

Càng bắt bớ tù đày những con dân có lòng với đất nước, càng chỉ chứng tỏ nhà cầm quyền này đang đến hồi hoảng loạn mất mát, khánh kiệt niềm tin nhân dân nên chỉ muốn tỏ ra mình vẫn còn thừa quyền bính để nắm trong tay những sinh sát công dân mình, nhất là với những ai dám lên tiếng phản đối phê phán.

Bằng giác quan thứ 6 của đàn bà nhiều hơn là sự hứng khởi vì đạo luật nhân quyền “chế tài” Magnisky toàn cầu, đặc biệt từ Mỹ, tôi bỗng thấy mình lạc quan tếu là bà Ngân sẽ chợt cảm động vì lá thư không đến tay người nhận của bé Nguyễn Bảo Nguyên, và cũng để làm một cử chỉ đẹp cốt dịu lòng uất ức của mọi người, lẽ nào bà không thể ra tối hậu thư giảm thiểu mức án nặng nề quá tải của Mẹ Nấm(?!)

Mẹ Nấm không có tội, nếu không ngoài tội danh lỡ yêu đất nước nhiều thống khổ bất hạnh của mình.

Nếu cần nói thêm một câu nữa, có lẽ điều mà mọi người trong chúng ta đều tin rằng: Họ có thể giảm án cho Mẹ Nấm vì sự quan ngại sâu sắc của thế giới, và dĩ nhiên cả chúng ta nữa. Nhưng không thể làm thương tổn cô ấy, khi sau đó lại tung tin vịt là chính Mẹ Nấm đã “cam kết và ăn năn hối cải”. Vì cho đến bây giờ, chúng ta không bao giờ dám nghĩ là Mẹ Nấm đã nhận tội.

Đơn giản là vì cô ấy hoàn toàn vô tội, và chỉ làm những điều luật pháp này (nếu có) cho phép. Luôn tiện xin được tặng Mẹ Nấm một chút thơ phổ nhạc của Vĩnh Điện. Tiếc là tiếng hát đấu tranh rất nhuyễn Hạt Sương Khuya chưa chuyển tải kịp. Tất cả sẽ hoàn thành để chào đón… ngày ra tù hy vọng là không xa của Mẹ Nấm.


29/11/2017