Tâm sự chiều cuối năm



Hồn Nhiên - Đã gần 4 năm gắn bó với DLB, tôi thật là hạnh phúc khi chọn được một nơi để gởi gắm những suy tư của mình về hoàn cảnh của đất nước mình hiện tại. Hầu như không ngày nào tôi không đọc DLB. Đối với tôi, DLB như là nguồn an ủi, nguồn khích lệ để tôi có cơ hội chia sẻ, hay bày tỏ nỗi uất hận của mình đối với những kẻ vô tâm đang ngồi xổm trên đầu dân tộc mình, đang làm cái việc dối trời lừa đạo, càng ngày càng lộng hành, coi thường nhân mạng của dân tộc mình mà vẫn cứ sống phây phây, nhơn nhơn tự đắc. Nhiều lúc tôi ước gì xuất hiện một vị Bao Công thời @ xuống sửa trị cái đám đó một phen cho thỏa lòng dân, nhưng nghĩ lại, sửa trị được đám này thì đám khác nổi lên. Rồi tôi lại ước có một cơn cuồng phong cấp 20, 30 cuốn phăng hết chúng ra biển để nuôi cá mập, nhưng nghĩ lại, cá mập mà ăn chúng vào sợ lại nhiễm độc chết luôn.

Thôi thì cũng đã chuẩn bị bước sang năm 2018, tôi xin kính chúc quý anh chị em trong BBT và các cộng tác viên dồi dào sức khỏe, được thêm nhiều cây viết mới. 

Nhân đây, tôi xin gởi một bài thơ của một chị em trong nước, cô Võ Hồng Ly, người mà đã có lần tôi viết bài ca ngợi. Bài thơ khá là u uất, nói lên tâm tình của một con dân nhìn cảnh đất nước điêu tàn mà mình không làm gì được. Tôi đã cố gắng ngâm lên để diễn đạt hết ý thơ của cô. Thật sự tôi chỉ muốn anh chị em ở hải ngoại hãy thông cảm hơn nữa với anh chị em trong nước, đồng thời tiếp tục sát cánh với họ trong mọi thời điểm. Vì hơn ai hết, tôi hiểu rằng những tiếng nói trong nước càng phải được nhân rộng và trân trọng.

Tôi xin đánh lên đây bài thơ của Võ Hồng Ly:

Tâm Sự Chiều Cuối Năm

Võ Hồng Ly

Ngày cuối năm thật đáng sợ biết bao!
Ta chỉ biết vùi đầu vào công việc 
Ta tìm quên trong văn phòng vắng lặng 
Chỉ mình ta đối diện nỗi đau ta.

Ở ngoài kia tiếng gọi nhau hối hả
Những tràng cười khoái trá đến tê người
Những bữa tiệc khoa trương đua đẳng cấp
Càng lấp lánh nhiều, càng giả tạo bấy nhiêu!

Ta muốn trốn khỏi bao điều phiền nhiễu
Để đi về ngôi làng nhỏ yêu thương
Sẽ gập ghềnh lối vào như thường thấy
Nhưng trong tim ấm áp vẫn đong đầy…

Nhìn đám mây mà thấy lòng ghen tị
Chúng tự do thong thả dưới chiều tà
Còn thân ta vẫn trong nhà tù lớn
Quê hương ơi, đau đớn đến bao giờ?...

Bài thơ này vốn chưa có lời tựa, nên tôi tạm đặt cho nó cái tựa để dễ đưa lên youtube khi diễn ngâm bài thơ này. 

Và sau đây là bài thơ của Võ Hồng Ly đã được tôi chọn để diễn ngâm:


Cuối cùng, xin chúc DLB nhiều niềm vui, an bình và ngày càng có thêm nhiều độc giả, cả quốc nội cũng như hải ngoại.

Rất mến

Sức mạnh của Sự Thật

Leo Tolstoy * Trần Quốc Việt (Danlambao) dịch - Sức mạnh của chính quyền phụ thuộc vào công luận. Nhờ có sức mạnh ấy, chính quyền có thể luôn luôn duy trì công luận mà họ cần, thông qua các cơ quan chính quyền, qua các viên chức tòa án, trường học, giáo hội, và cả chính báo chí. Công luận tạo ra sức mạnh này, và sức mạnh này tạo ra công luận. Tưởng như không có lối thoát ra khỏi hoàn cảnh này.

Điều này sẽ thực sự đúng như vậy nếu công luận là cái gì đấy cố định, bất biến. Lúc ấy chính quyền có thể tạo ra bất kỳ công luận nào họ muốn.

Nhưng, may mắn thay, không đúng như thế. Trước tiên, công luận không phải là cái gì đấy vĩnh cửu, bất biến, bất động; nhưng, ngược lại, thường xuyên thay đổi, chuyển động cùng với sự tiến bộ của nhân loại; thứ hai, công luận không chỉ không thể nào được tạo ra theo như ý muốn của chính quyền, mà chính công luận tạo ra chính quyền và ban sức mạnh cho chính quyền hay tước đi sức mạnh của chính quyền.

Đôi khi tưởng như công luận vẫn không chuyển động và công luận bây giờ giống như công luận cách đây hàng chục năm, như thể công luận dao động trong những trường hợp đặc biệt nào đấy, rồi trở lại như cũ-như khi công luận hủy diệt chính thể cộng hòa và thay bằng chính thể quân chủ, rồi lại phá tan chính thể quân chủ và thay bằng chính thể cộng hòa; nhưng công luận chỉ có vẻ như thế khi chúng ta chỉ xem xét những biểu hiện bên ngoài của công luận mà do chính quyền tạo ra một cách giả tạo.

Nhưng nếu chúng ta coi công luận trong mối quan hệ của nó với toàn bộ đời người, chúng ta sẽ thấy rằng, giống như những mùa trong năm, công luận không đứng yên một chỗ, mà luôn luôn chuyển động, luôn luôn tiến lên dọc theo cùng con đường mà tất cả nhân loại tiến lên, tựa như ngày và mùa xuân, dù trì hoãn hay do dự, vẫn chuyển động theo cùng con đường với mặt trời.

Cho nên, mặc dù, xét theo bề ngoài, hoàn cảnh các nước Châu Âu trong thời đại chúng ta hiện nay gần giống như hoàn cảnh cách đây năm mươi năm, nhưng mối quan hệ của quốc gia đối với những bề ngoài này bây giờ hoàn toàn khác với những gì vào thời đó.

Mặc dù cũng vẫn là những kẻ cai trị, quân đội, thuế khóa, xa xỉ và nghèo đói, Công giáo, Chính thống giáo, Tin lành ấy tồn tại bây giờ cũng như vào thời đó, nhưng trước đây những thể chế này tồn tại vì công luận đòi hỏi, còn bây giờ chúng tồn tại chỉ vì chính quyền duy trì một cách giả tạo công luận cũ, mà hiện nay đang hấp hối hay đã chết.

Nếu chúng ta thường không chú ý đến sự chuyển động này của công luận giống như chúng ta thường không chú ý đến chuyển động của nước ở sông khi chúng ta bơi theo dòng, chính vì những thay đổi tinh tế không thể nhận thức được này của công luận mà tạo nên sự chuyển động của công luận cũng đang diễn ra trong lòng chúng ta.

Bản chất của công luận là sự chuyển động không ngừng. Nếu chúng ta tưởng công luận dường như đứng yên, chính chỉ vì lúc nào cũng có những kẻ lợi dụng giai đoạn nào đấy của công luận nhằm thủ lợi riêng, và do vậy họ ra sức duy trì cho được giai đoạn ấy, và không thừa nhận biểu hiện của công luận mới và thực mà, tuy chưa được thể hiện ra hoàn toàn, nhưng vẫn sống trong ý thức và lương tâm của con người. Những kẻ như thế cố giữ lại công luận lỗi thời và che giấu công luận mới chính là những kẻ mà hiện nay thành lập chính quyền và giai cấp cai trị...

Phương tiện mà những kẻ này nắm được rất lớn, nhưng vì công luận giống như dòng sông luôn luôn chảy và tích tụ, cho nên tất cả mọi nỗ lực của họ cuối cùng chỉ vô ích: cái cũ tàn lụi, cái mới càng tràn đầy sức sống.

Biểu hiện của công luận mới này bị cản trở càng lâu thì nó càng tích tụ lại, và cuối cùng nó sẽ càng tuôn trào mạnh mẽ...

Do vậy, sự tiến bộ của nhân loại từ công luận cũ lạc hậu đến công luận mới tất yếu phải diễn ra. Sự tiến triển này là tất yếu như vào xuân những chiếc lá tàn cuối cùng rơi xuống và những chiếc lá non mới hé nở ra từ những cái chồi căng đầy.

Sự quá độ này bị trì hoãn càng lâu, nó càng trở nên tất yếu, và càng hiển nhiên cần thiết...

Không cần phải có những kỳ tích anh hùng mới đạt được những thay đổi lớn lao nhất và quan trọng nhất trong đời người. Cũng không cần có hàng triệu người lính vũ trang, cũng không cần xây dựng đường xá và máy móc mới, cũng không cần tổ chức triển lãm, cũng không cần thành lập công đoàn lao động, cũng không cần cách mạng, hay chiến lũy, hay chất nổ, cũng không cần phát minh ra hàng không, vân vân; mà chỉ cần thay đổi công luận.

Để tạo ra thay đổi này, không cần phải nhọc tâm suy nghĩ, cũng không cần bài bác bất kỳ cái gì đang tồn tại, cũng không cần phát minh ra điều gì mới mẻ phi thường; chỉ cần quyết tâm không khuất phục trước giả dối, trước công luận quá khứ đã chết, mà chính quyền tiếp tục nuôi dưỡng một cách giả tạo; chỉ cần mỗi người nên nói những gì mà họ thực sự suy nghĩ và cảm thấy, hay ít ra họ cũng không nên nói những gì mà họ không suy nghĩ.

Nếu như một nhóm nhỏ người làm được như vậy thì công luận lỗi thời sẽ tự biến mất và công luận mới, đầy sức sống, và thực sự sẽ tự thể hiện. Và khi công luận thay đổi, cuộc sống nội tâm của con người vốn làm cho họ đau khổ cũng sẽ tự thay đổi theo dễ dàng.

Thật là xấu hổ khi nghĩ rằng để thoát ra khỏi bao khổ đau đang đè nén mình mọi người chỉ cần làm thật rất ít: họ chỉ cần không nói láo.Ước gì mọi người không khuất phục trước bao dối trá tiêm nhiễm vào đầu óc họ; ước gì họ không nói những gì mà họ không suy nghĩ hay cảm thấy, thì ngay lập tức một cuộc cách mạng sẽ diễn ra trong toàn bộ tổ chức cuộc đời chúng ta, một cuộc cách mạng mà các nhà cách mạng trong suốt hàng bao thế kỷ, cho dù với tất cả quyền lực trong tay, cũng không thể nào đạt đến.

Thật tốt đẹp biết bao nếu mọi người tin sức mạnh không ở trong vũ lực mà ở trong sự thật, thật tốt đẹp biết bao nếu họ không tránh xa sự thật hoặc bằng lời nói hay bằng hành động, không nói những gì họ không suy nghĩ, không làm những gì họ coi là ngu ngốc và sai trái...

Chính quyền biết điều này, và run sợ trước sức mạnh này, nên bằng mọi cách ra sức chống lại hay chiếm hữu nó.

Họ biết sức mạnh không ở vũ lực, nhưng ở tư tưởng và ở sự biểu đạt tư tưởng rõ ràng, và vì thế họ sợ sự biểu đạt tư tưởng độc lập hơn sợ cả quân đội; do vậy họ đặt ra kiểm duyệt, mua chuộc báo chí, và độc quyền kiểm soát tôn giáo và trường học. Nhưng sức mạnh tinh thần thúc đẩy thế giới tiến lên ấy mãi mãi nằm ngoài tầm tay với của họ; sức mạnh ấy không ở sách báo; sức mạnh ấy vô hình và luôn luôn tự do; sức mạnh ấy ở tận trong sâu thẳm ý thức của con người. Sức mạnh vô hình, tự do nhất, và mạnh mẽ nhất ấy hiện lên trong tâm hồn con người khi họ tự mình chiêm nghiệm những hiện tượng trong vạn vật, và rồi tự nhiên bày tỏ những suy tư của mình với vợ, anh em, bằng hữu, tất cả những ai họ tiếp xúc, và những người mà họ coi là tội lỗi nếu họ che giấu những gì họ nghĩ là sự thật.

Hàng ngàn triệu rúp, hay hàng triệu binh lính, hay hàng bao nhiêu thể chế, hay hàng bao nhiêu chiến tranh, hay hàng bao nhiêu cuộc cách mạng cũng sẽ không tạo ra được những gì sẽ được tạo ra từ sự biểu đạt đơn giản của người tự do về những gì họ cho là công chính, mà không phụ thuộc vào những gì tồn tại hay những gì đã tiêm nhiễm vào đầu óc họ.

Một người tự do vẫn sẽ nói trung thực điều mình suy nghĩ và cảm nhận dù ở giữa hàng ngàn người mà qua hành động và lời nói của họ khẳng định chính điều ngược lại. Hình như ai bày tỏ thành thật suy nghĩ của mình thì thường cô độc, ngược lại với những người khác hay đa số cũng suy nghĩ và cảm nhận như vậy nhưng không nói ra.

Ý kiến mới của một người vào hôm qua trở thành ý kiến chung của tất cả mọi người vào hôm nay. Và ngay khi ý kiến này được chấp nhận, hành vi của con người bắt đầu thay đổi dần dần, không thể nhận thấy được, nhưng không thể nào cưỡng lại được.

Tuy nhiên, trong hoàn cảnh hiện nay, mỗi người tự do tự hỏi: "Ta có thể làm được gì để chống lại đại dương ác và dối trá muốn nhấn chìm ta này? Tại sao ta nên bày tỏ ý kiến của mình? Tại sao phải có ý kiến? Tốt hơn ta không nên nghĩ đến những vấn đề mơ hồ và phức tạp này. Hay có lẽ những mâu thuẫn này là điều kiện tất yếu của kiếp người. Tại sao ta nên một mình chống lại tất cả những cái ác trên đời này? Phải chăng tốt hơn là ta nên buông theo dòng đời chung cuốn ta đi? Một mình ta cũng chẳng làm nên tích sự gì mà phải làm chung với những người khác."

Thế rồi sau khi buông xuôi vũ khí tư tưởng và biểu đạt tư tưởng mạnh mẽ mà thúc đẩy thế giới tiến lên ấy, con người dùng đến vũ khí hoạt động xã hội, mà không nhận thấy rằng tất cả các hoạt động xã hội đều dựa trên chính nền tảng mà họ phải đấu tranh chống lại, và khi bước vào bất kỳ hoạt động xã hội nào tồn tại trong thế giới chúng ta, họ ít nhất phải xa rời sự thật, phải có những nhượng bộ mà tiêu hủy toàn bộ sức mạnh của vũ khí mạnh mẽ đã được trao cho họ. Tựa như kẻ được trao cho con dao cực kỳ bén có thể cắt đứt mọi thứ mà lại dùng lưỡi dao chỉ để đóng đinh.

Tất cả chúng ta đều than phiền về trật tự vô nghĩa của cuộc đời, mà mâu thuẫn với cuộc tồn tại chúng ta, tuy nhiên chúng ta lại từ chối dùng vũ khí mạnh mẽ duy nhất ở trong tay chúng ta-ý thức về sự thật và biểu đạt sự thật; mà ngược lại, dưới cái cớ đấu tranh với cái ác, chúng ta hủy diệt vũ khí này và hy sinh nó cho cuộc đấu tranh tưởng tượng chống lại trật tự này.

Một người không nói ra sự thật mà ông biết, vì ông cảm thấy mình mang ơn với những người mà ông có quan hệ. Còn người khác không nói ra sự thật vì nếu nói ra ông sẽ mất chỗ làm có lợi để lo cho gia đình. Người thứ ba không nói ra sự thật vì muốn đạt danh tiếng và quyền lực để rồi dùng chúng phục vụ con người; người thứ tư vì không muốn phạm vào truyền thống thiêng liêng lâu đời; người thứ năm vì không muốn làm mất lòng người khác; người thứ sáu sợ nói ra sự thật sẽ bị phiền toái và sẽ hại đến hoạt động xã hội rất tốt mà ông đang tận tâm phục vụ.

Một người phục vụ như hoàng đế, vua, bộ trưởng, viên chức, hay lính, và quả quyết với bản thân và với những người khác rằng sự ích lợi ông mang lại còn nhiều hơn cả sự xa rời sự thật mà cần thiết trong chức vụ của ông.

Người khác thực thi chức mục tử tinh thần, mặc dù trong đáy lòng mình ông không tin những điều ông rao giảng, nhưng vẫn cho phép mình xa rời sự thật vì ông làm điều hữu ích. Người thứ ba dạy văn chương, và dù phải giữ im lặng về toàn bộ sự thật để không khiêu khích chính quyền và xã hội chống lại ông, nhưng ông vẫn tin chắc rằng mình làm điều hữu ích. Người thứ tư đấu tranh quyết liệt với trật tự hiện tại như các nhà cách mạng hay những người vô chính phủ, và hoàn toàn xác tín rằng mục đích ông theo đuổi có lợi đến nỗi việc che giấu sự thật hay cả dối trá, mà rất cần thiết cho hoạt động thành công của ông, cũng không tổn hại đến hoạt động ích lợi của ông.

Để thay thế trật tự cuộc đời mà trái ngược với lương tâm con người bằng trật tự mới và thích hợp, cần phải thay thế công luận cũ tàn lụi bằng công luận mới đầy sức sống.

Để điều ấy diễn ra, tất cả những ai ý thức được những yêu cầu mới của cuộc sống nên công khai và mạnh dạn bày tỏ chúng rõ ràng. Tuy nhiên những người thực sự ý thức được những yêu cầu mới này, lại nhân danh điều này điều nọ, không những im lặng mà còn qua lời nói và hành động khẳng định những điều hoàn toàn ngược lại.

Chỉ sự thật và bày tỏ sự thật mới có thể xác lập được công luận mới mà sẽ thay đổi trật tự lỗi thời và độc hại của cuộc đời; tuy nhiên chúng ta không những không bày tỏ sự thật chúng ta biết mà thậm chí còn thường xuyên bày tỏ rõ ràng những gì chúng ta coi là giả dối.

Ước gì người tự do không trông cậy vào những gì không có sức mạnh và không phải lúc nào cũng tự do, tức vào sức mạnh bên ngoài, nhưng tin tưởng vào những gì luôn luôn mạnh mẽ và tự do- tức sự thật và bày tỏ sự thật!

Ước gì người ta mạnh dạn bày tỏ sự thật... thì công luận đã chết, giả dối mà toàn bộ sức mạnh của chính quyền dựa vào, và tất cả cái ác nó tạo ra, sẽ tự rụng xuống giống như lớp da khô, và thay vào đấy sẽ xuất hiện công luận mới, đầy sức sống, mà đang chờ công luận cũ rơi rụng để tuyên bố mạnh dạn và rõ ràng những yêu cầu của nó, và xác lập những hình thức cuộc đời mới hợp với lương tâm con người.

Người ta chỉ cần nên hiểu rằng những gì được chính thức tuyên bố với họ là công luận, những gì được duy trì bằng phương tiện rất phức tạp và giả tạo ấy, thật ra không phải là công luận, mà chỉ là tàn tích của công luận cũ; quan trọng nhất, họ chỉ cần tin ở chính mình, họ nên tin những gì mà họ ý thức được từ trong tận đáy sâu tâm hồn họ, và những gì mà khao khát được nói ra nhưng không nói ra được chỉ vì nó mâu thuẫn với công luận hiện tại, đấy mới chính là sức mạnh thay đổi thế giới và nói ra sự thật là sứ mệnh của tất cả mọi người. Con người chỉ cần tin rằng sự thật không phải là những gì người đời nói, mà là những gì lương tâm, tức Chúa, nói với mình, và ngay lập tức toàn bộ công luận được duy trì một cách giả dối ấy sẽ biến mất và thay vào đấy công luận đích thực sẽ xác lập.

Ước gì người ta chỉ nói ra những gì họ suy nghĩ, chứ không phải những gì họ không suy nghĩ,... thì, quan trọng nhất, sự tôn trọng nhà cầm quyền, sự từ bỏ thành quả lao động của mình cho họ, sự phục tòng họ từ trước đến nay sẽ tức thời biến mất.

Và giá như điều này chỉ cần xảy ra thì quần chúng rất đông đảo của những con người yếu đuối ngay lập tức sẽ tràn qua phía công luận mới mà sẽ ngự trị thay thế công luận cũ.

Hãy để chính quyền sở hữu trường học, giáo hội, báo chí, hàng ngàn triệu rúp, và hàng triệu người vũ trang biến thành công cụ: tất cả tổ chức vũ lực tàn bạo rõ ràng khủng khiếp này chẳng là gì khi so với ý thức sự thật dâng trào lên trong tâm hồn của một người biết sức mạnh của sự thật, và từ người này truyền sang người thứ hai rồi sang người thứ ba, như một ngọn nến thắp sáng lên muôn vàn ngọn nến khác. Ngọn lửa này chỉ cần nhóm lên, và giống như sáp trước lửa, toàn bộ tổ chức tưởng như rất hùng mạnh này sẽ tan biến đi.

Ước gì con người hiểu rằng sức mạnh rất to lớn được trao cho họ chính bằng lời nói bày tỏ sự thật; ước gì họ từ chối bán đi quyền của họ có được từ lúc chào đời để đổi lấy chén cơm manh áo; ước gì họ xử dụng sức mạnh của họ, thì những kẻ cai trị không những không dám, như họ dám bây giờ, đe dọa lùa, nếu họ muốn, tất cả mọi người vào lò sát sinh ở khắp nơi, họ cũng không dám tổ chức những buổi lễ duyệt binh và thao diễn của những kẻ sát nhân có kỷ luật trước bao đôi mắt của dân chúng ôn hòa; họ cũng không dám, vì lợi ích riêng và quyền lợi của những kẻ đồng lõa với họ, mà ký và xé bỏ các hiệp ước quan thuế, họ cũng không dám vặt của dân chúng hàng triệu rúp để chia chác cho những kẻ đồng lõa.

Cho nên thay đổi không chỉ có thể xảy ra, mà thậm chí không thể nào không xảy ra, vì cây chết không thể nào mà không mục ruỗng, và cây non không thể nào mà không mọc lên.

Nguồn:

Trích dịch từ bài viết tựa đề tiếng Anh"Christianity And Patriotism" của Bá tước Leo N. Tolstoy viết vào năm 1894. Tựa đề tiếng Việt của người dịch. Bản dịch được thực hiện từ ba bản dịch tiếng Anh của các dịch giả Paul Borger vào năm 1905, Leo Wiener vào năm 2013, và bản dịch đầu tiên của báo Anh The Daily Chronicle vào năm 1896.


Hy vọng năm mới

Cánh Dù lộng gió (Danlambao) - Năm Đinh Dậu đã qua nhường chỗ cho năm Mậu Tuất. Một tia hy vọng mới đã chớm hé nở như những nụ Mai vàng ngày đầu xuân.

Trước hết cho phép CDlg xin kính chúc quý BBT/DLB, quý vị Độc Giả xa gần, quý ACE Còm Sỹ trong thôn DLB này một năm mới tràn ngập niềm vui, hy vọng và thắng lợi.

CDlg không tin vào những câu Sấm nhưng ngày đầu xuân mới mình muốn mượn đỡ câu này để chúng ta cùng nhau mừng xuân hy vọng và trông đợi một chút ánh sáng lóe lên cuối đường hầm đen tối cùng với tình hình trong nước đang rối ren như tơ vò sẽ đem lại chút niềm tin cho mọi người đầu năm mới.

*Chó vẽ ngoảy đuôi mừng Thánh Chủ*
*Con Lợn ăn no ủn ỉn nằm*

02 câu này xin mạn phép với ý này. Năm con Chó sẽ có chủ mới, năm con Heo mọi người sẽ no ấm hưởng an nhàn trong tự do dân chủ.

Thiệt sự ra 2 câu này không ảnh hưởng tới vận mệnh của đất nước ngày hôm nay nhưng nếu chúng ta ngồi nghiên cứu tình hình nội bộ trong nước thì chúng ta sẽ thấy đảng CSVN do tướng cướp Nguyễn Phú Trọng cầm đầu đã và đang rúng động vì nợ công đã tới ngày thanh toán mà trong ngân sách trống rỗng không còn tiền đến nỗi phải cho phép các ngân hàng tuyên bố phá sản.

Cái lò của Nguyễn Phú Trọng chẳng những không đem lại kết quả như mong muốn mà lại lòi thêm ra một loạt củi tươi mới phát hiện, nhiều quá đến nỗi khi chất củi tươi vô thì lò lửa tắt ngóm vì không bén lửa được như củi khô.

Phía Quân Đội tướng tá chia năm xẻ bảy không biết nghe lệnh của ai, các quân khu chia làm 3 phe, phe Trọng Lú chỉ đạo, phe trung lập không ngả theo ai, đứng tồng ngồng chờ coi phe nào mạnh thì xuôi, phe cựu TT Nguyễn Tấn Dũng, nói chung Quân Đội bây giờ đứng ngã ba đường không biết phải ngả về phe nào thôi thì ta cứ phe giữa tức là phe trung lập không theo ai cả chờ thời. Còn bằng không thì cứ cắm đầu cắm cổ làm kinh tế quên cái Tổ Quốc đang lâm nguy đi là chắc cú.

Phe Côn An thì chỉ lo làm sao dẹp cho bằng được các thế lực phản động, các thế lực thù địch, các âm mưu diễn biến hoà bình, cuối tháng lãnh lương là ổn rồi ngoài ra khi có biến ta cởi bộ đồ Côn An dông mất tích ai biết đó vào đâu. Bây giờ còn ăn được gì cứ việc ăn khi nào ói ra như đám Trầm Bê thì tính sau.

Nghe phong phanh phe 3X đang rục rịch xuất hiện hỏi thăm các tướng lãnh tại quân khu 7 & 9 gì đó, làm cho Trọng Lú mặt từ đỏ tía chuyển sang tái xanh như đít nhái. Trúng trật chưa biết thế nào nhưng nội bộ năm cha bảy chú nọ nay đấu đá lẫn nhau chúng ta đều thấy trước mắt.

Kinh tế kiệt quệ, tiền bạc cạn kiệt, nội bộ thanh trừng lẫn nhau, nợ công tới ngày phải thanh toán cả vốn lẫn lời, cha con tụi nó chim cò lộn xộn chưa biết tính sao. Ở lại cũng chết, ra đi thì đi đâu, giao cho Tàu thì càng chết sớm vì dân gặp đâu tính sổ đấy cái tội bán nước.

Giờ đã điểm, mặt Trời đã ló rạng "Thiên thời, Địa lợi, Nhơn hòa" tất cả đã đầy đủ yếu tố rồi, chúng ta còn chờ một Minh Quân ẩn danh xuất hiện để lãnh đạo cứu nguy cho Tổ Quốc, đứng ra đòi lại cả vốn lẫn lời cho quê mẹ bị lũ nửa người nửa ngợm nửa đười ươi nắm đầu gần một thế kỷ, phá tan hoang, mở cửa cho giặc vào xâm chiếm đất nước.

Ý Trời thì có cãi lại cũng không thể được CSVN đã gây ra biết bao tội ác cho dân tộc VN, chúng đã đem Tổ Quốc mà cha ông chúng ta đã gầy dựng cả ngàn năm dâng cho Tàu Cộng, chúng đã hút máu mủ của người dân còi cọt để làm giàu cho bản thân, đã ăn trên ngồi trốc còn hơn cả thời vua chúa phong kiến xưa kia. Đến lúc chúng phải ra đi trao quyền quyết định lại cho người dân để bầu lên chính phủ mới, những người có đức có tài, có tâm do người dân bầu chọn bằng lá phiếu của chính mình. Sau đó chính phủ mới này sẽ tính sổ với cái đám mang trọng tội với Tổ Quốc tuỳ theo nặng nhẹ.

Cuối cùng chúng ta cũng phải đồng lòng ủng hộ nếu có một Minh Quân nào đó đứng ra lãnh nhiệm trọng trách cứu nguy đất nước.

Lời cuối CDlg xin kính chúc một lần nữa BBT/DLB, quý Độc Giả, quý ACE Còm Sỹ trong thôn một năm mới tràn đầy sinh lực, sức sống, thành công và mọi điều tốt đẹp nhất.

Ngày 31/12/2017

Thư xuân gửi đội quân 47 và toàn thể dư luận viên

Nhóm Nhà Giáo Miền Nam (Danlambao) - Người dân chúng tôi được biết, nhà cầm quyền CSVN vừa tung thêm một đạo quân gồm 10.000 lính, thay vì chiến đấu ở biên cương hay biển đảo để bảo vệ đất nước và người dân, thì chiến đấu với dân để bảo vệ đảng CS, được mệnh danh là đội quân 47, mà dân thì gọi là đội AK47. Dù trước đó đã có cả hàng trăm ngàn dư luận viên (DLV) ăn cơm dân, bảo vệ đảng mà vẫn không đủ cho đảng, nhưng cũng đã làm phiền nhiễu người dân rất nhiều. Nay lại thêm hàng chục ngàn “quân tinh nhuệ” nữa cũng ăn cơm dân, cũng lại nhắm vào dân để…chiến đấu! Thật là một loại quân đội độc đáo có một không hai trên thế giới: thay vì chống giặc bảo vệ dân, thì lại chống dân bảo vệ giặc!

Để tạo “công ăn việc làm” cho cái đội quân mới tinh này khỏi phải lọ mọ kiếm việc làm để lãnh lương tháng, thì chúng tôi viết bài này gửi thẳng đến các bạn AK47, chỉ dành riêng cho các bạn. Chúng tôi sẽ cố gắng nói hết tình, lý, để các bạn đọc, hiểu và tìm một cái gì cho riêng mình, rồi tùy tài xào nấu pha chế của các bạn, mà dâng lên cho “đảng” những món ngon vật lạ hầu tâng công lấy điểm.

Thưa các bạn đội quân 47,

Hẳn là giờ phút này tất cả các bạn đang hân hoan, hăng hái, phấn khởi, hồ hởi, sung sướng, tự tin… khoác vào bộ “quân phục” mới, mũ áo mới để ra quân xông trận, (à mà quên, các bạn sau khi nhận đồng phục rồi, thì phải dấu nhẹm đi, giả trang làm thường dân như mọi người để dễ trà trộn trong dân mà chiến đấu mới dễ chứ!), nhắm thẳng vào đồng bào VN, là những đám dân khốn khổ nghèo đói và bất mãn để đánh phá, gài bẫy và chỉ điểm cho CA mật vụ tóm cổ chúng tôi! Chúng tôi bị đảng CS của các bạn cướp bóc, tù đầy, giết hại, áp bức bất công… hỏi làm sao chúng tôi không bất mãn, không lên tiếng cho được, nhất là cái kiếp làm nô lệ cho giặc Tàu đã sát kề chúng tôi, và cả các bạn nữa, mà các bạn không biết đó thôi! Hơn ai hết, các bạn phải biết câu này, do chính ông tổ CS từng nói: “Đâu có áp bức bất công, ở đó ắt có đấu tranh phản đối”! Thế mà sao các bạn lại không thấu hiểu cho người dân chúng tôi, lại đứng về phía kẻ gây áp bức bất công để hại dân lành?

Ai cũng cần có công việc làm ăn để sinh sống, nhưng vấn đề là chọn công việc gì, tốt hay xấu, phải hay quấy, lành hay dữ để mà mưu sinh, cho nó xứng đáng với nhân phẩm của con người, đúng với lương tâm, với đạo làm người. Chúng tôi muốn đặt một câu hỏi: Các bạn chọn xung vào đội quân AK47 này nhằm mục đích gì, công việc làm của các bạn là gì, có chính đáng không? Muốn biết chúng ta sẽ đề cập đến một số vấn đề: hoàn cảnh và lý do hay mục đích ra đời của đội quân 47; việc làm, cũng như hậu quả việc làm của các bạn, và sau cùng, đội quân 47 này có chính danh hay bất chính?

Hoàn cảnh ra đời và mục đích thành lập đội quân 47:

Ai cũng biết, đội 47 thuộc “quân đội nhân dân” của CSVN, vừa mới ra đời cách đây vài ngày, theo lệnh của ông TBT CS Nguyễn Phú Trọng chỉ thị cho ông Trần Quốc Vượng ký quyết định thành lập, để bảo vệ sự tồn tại của đảng CSVN, trước tình thế đất nước đã kiệt quệ về kinh tế, tài chánh, giặc Tàu xâm nhập và tàn phá đất nước, toàn dân căm phẫn muốn nổi lên khử trừ CS.

Đội quân này là chính danh hay bất chính?

Muốn biết có chính danh hay không, thì hãy xem lý do ra đời của đội quân đó.

Như trên đã nói: hoàn cảnh và lý do ra đời của đội lính 47 này là, ngay giữa thời mà phong trào internet bùng nổ, đa số người dân VN đang sống trong chế độ CS độc tài đảng trị (không phải chúng tôi nói, mà ông NPT mới cho ra cái luật 102 cũng do ông Trần Quốc Vượng, tay chân của ông Trọng mới ký theo lệnh của ông Trọng, để trừng trị những đảng viên nói tới, hay đòi hỏi đa đảng, đa nguyên, dân chủ… thế là rõ quá sự độc đảng độc tài chứ gì? Hay còn cần chứng minh thêm là ông Trọng với tư cách TBT đảng CS, mới họp với bên chính phủ để “chỉ đạo” nữa?), nên nhiều người dân lên tiếng, viết nhiều bài xã luận rất sắc bén đưa lên internet để vạch ra cái độc tài sắt máu và gian ác, buôn dân bán nước của CSVN. Lại còn có cả những đoạn video thu hình, thu thanh những sự dã man tàn bạo, sự hối lộ tham nhũng, cướp đất cướp nhà của nhà cầm quyền, của bọn côn an, quân đội CS, sự vi phạm nhân quyền trong các vụ xử án bất công của các tòa án giả hình, cả sự đấu đá nội bộ kinh hồn của đảng, sự vô pháp và bất nhân của bọn “cờ đỏ” xúc phạm tôn giáo, đánh phá người dân, với đầy đủ nhân chứng, vật chứng, khiến nhà nước CS VN không còn đường chối cãi, dù có cả hàng trăm ngàn dư luận viên ngày đêm lo viết bậy, nói bậy, nói ngu và nói gian để bảo vệ đảng, mà vẫn không thể lấp dập được những nhận định chỉ trích đầy xác đáng, thuyết phục của người dân. Vì thế nhà nước CSVN đã dùng quyền, dùng thế để ép các nhà mạng như Youtube, Facebook… phải đặt trụ sở chính tại VN để dễ bề kiểm duyệt, hay bắt họ phải xóa bỏ những bài vở, hình ảnh mà dân chống đối, bêu xấu nhà cầm quyền, nhưng không được, vì nó đi ngược với luật tự do nhân quyền của cả thế giới và cả sự văn minh tiến bộ của nhân loại!

Trước tình thế bộ mặt của đảng và các lãnh đạo quá nhếch nhác bệ rạc, và gây căm phẫn trong dân, đe dọa sự tồn vong của những kẻ đang đè đầu cỡi cổ dân, nên đội quân 47 của các bạn được ra đời để nhằm cứu nguy cho đảng, cho nhóm tư bản đỏ. Trong lúc ngân sách nhà nước đã cùng kiệt, dân đói nghèo khốn khổ, mà các bạn ăn lương từ đồng thuế của dân, nhưng lại bảo vệ sự vững bền của những kẻ phá nước hại dân, thì việc làm của các bạn có chính đáng không? Trong lúc nước mất nhà tan, các bạn sức trai tráng, có trí tuệ, có kiến thức mà đang tâm cúi đầu làm tay sai, làm nô lệ cho kẻ cướp sao? Các bạn có xứng đáng làm con của Tổ Quốc VN, làm trai trong thời loạn lạc không? Tại sao với sức lực, tài cán đó, các bạn không cứu dân cứu nước, không thể kiếm một việc làm chân chính, phù hợp với đạo làm người, mà lại làm chuyện điếm nhục không chỉ cho chính các bạn, mà còn cho cả gia đình, cha mẹ, vợ chồng, con cái của các bạn, và gây hậu quả khốc liệt cho bao đời con cháu sau này do việc làm thất nhân ác đức của các bạn? Cũng là kiếp người, hãy mở mặt ngửng cao đầu, chứ đừng gục mặt cúi đầu, sẽ nhục nhằn lắm các bạn ạ! Hỏi thật các bạn, liệu các bạn có dám hiên ngang xưng ra với mọi người rằng mình là đội quân 47, là tình báo mạng để truy lùng giết hại người dân oan bất mãn chế độ này không? Nếu làm việc tốt, có chính danh thì tại sao các bạn không dám xưng ra?

Đừng có nói là các bạn bảo vệ Tổ Quốc VN nhé, vì cái đảng mà các bạn bảo vệ thì đang bán nước, những kẻ mà các bạn đang làm theo lệnh là những kẻ bất nhân, sâu dân mọt nước, giết người như giết ngóe, kể cả giết đồng đảng, đồng chí, lấy chiêu bài là “chống tham nhũng”, nhưng chính kẻ đó còn tham nhũng gấp bội, chẳng qua là tiêu diệt phe đối nghịch để dành ghế, dành phần ăn cho phe của mình! Mỗi ngày các bạn bưng bát cơm ăn là do dân, quần áo dày dép các bạn mang là tiền thuế của dân đóng, mà lại đi truy tìm những người đã nuôi dưỡng các bạn để bỏ vào tù, để cho bọn VC và Tàu cộng tàn sát, tra tấn, vì Tàu cộng và VC bây giờ là một, các bạn biết rõ mà!

Đội quân 47 và các DLV nên làm gì?

Các bạn AK47 và cả các DLV ơi! CS đã gần hết “date” rồi, vì không chính quyền, đảng phải nào tồn tại vĩnh viễn, chỉ có dân và nước là trường tồn vĩnh cửu. Vả lại, luật của Tạo Hóa là cái chính sẽ phải thắng cái tà, sự thật sẽ đào thải sự giả. CS Liên Xô và Đông Âu là nguồn gốc của CS đã phải theo quy luật đó, thì CS Tàu, Việt, Bắc Hàn là cái gì, và nó đang bị cả thế giới nguyền ruả thâm thù! Nó không thể tồn tại lâu hơn được nữa, các bạn giỏi về internet thì không thể không biết điều đó! Không thiếu tài liệu để các bạn tìm hiểu về chân-giả, thiện-ác, tốt-xấu, sao các bạn không tìm đọc xem các nước Liên Xô, Đông Âu trong thời CS thế nào, và bây giờ họ thoát CS thì đất nước và người dân của họ thế nào? Có nước nào tìm được tự do rồi còn muốn quay trở lại CS không? Bao nhiêu cái đầu của Lê Nin đã bị dân các nước CS đập nát và đạp lên, mà CS VN còn ôm lấy, hay cúi đầu gập mình kính cẩn, như những kẻ không trí não?

Các bạn hãy tìm đọc Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, cả 30 điều trong đó thì CS đã vi phạm đủ, dù họ đã tham gia và ký kết tuân thủ! Các bạn có nhìn thấy miền Nam VN trước và sau 30 tháng tư năm 1975 khác nhau thế nào? Từ là “Hòn ngọc Viễn Đông” nay trở thành “hòn phân thế giới”, từ một dân tộc văn minh sung túc nay trở thành lạc hậu, đói nghèo, là “nhờ” CS đó! Nước Mỹ có lấy được một mảnh đất của VNCH không, trong khi Tàu cộng chiếm của VC hết đất liền đến biển đảo? VNCH có để mất một phân đất nào không, mà VC dâng hết biển đảo đến các khu tự trị trong đất liền cho Tàu, như Formosa Vũng Áng, Bauxite Tây Nguyên, phố Tàu Bình Dương…, đã trở thành đất Tàu trong nước Việt, mà người dân VN không được quyền bước vào! Quảng Ninh, Đà Nẵng, Nha Trang… đầy quán Tàu, khu thương mại Tàu, sài tiền Tàu, hỏi VNCH có tình trạng đó không? Hiệp định Thành Đô công nhận Hoàng Sa-Trường Sa là của Tàu do ai ký, mà ngày giờ này Tàu đem ra làm bằng chứng để chiếm biển đảo của VN, chiếm các mỏ dầu khí của ta mà NPT ra lệnh cho quân đội không được ra giữ, ra lệnh ngưng khai thác các mỏ dầu ở bãi Tư Chính, ở thềm lục địa của VN!

Các bạn có dám nói là các bạn không biết những điều nói trên không, trong khi các bạn được coi là đội quân mạng tinh nhuệ? Các bạn có biết Hồ Chí Minh là tên tình báo Hoa Nam tên thật là Hồ Quang, đã đội lốt Nguyễn Tất Thành đã chết trong ngục Quảng Châu năm 1930? Thế mà các bạn vẫn cúi đầu nghe theo đảng CS dạy bảo đó là “cha già dân tộc” của các bạn (chứ không phải của dân VN!). Các bạn có biết, có từng xem các tài liệu về cải cách ruộng đất của HCM, với hàng mấy trăm nghìn người dân bị giết oan bằng cách chôn sống, chặt đầu một cách vô cùng dã man? Các bạn có coi phim tài liệu về trận Mậu Thân mà CS Bắc Việt lợi dụng lúc tạm đình chiến để vào tàn sát hàng ngàn dân lành ở Huế khi họ đang đón Xuân? Các bạn có nghe dân gian nói với nhau, và chính các bạn cũng biết: miền Nam thì chính phủ cấp đất cho nông dân theo chính sách “người cày có ruộng”, miễn thuế cho dân, trong khi CS thì cướp đất cướp ruộng của dân! VNCH không hề có “dân oan”, trong khi dưới chế độ này, dân oan khắp nước!

Các bạn có thấy ở miền Nam trước 1975, có tòa án nào xử án bằng lệnh của đảng, bằng những bản án bỏ túi, hay có người dân nào vào đồn CA thì sống, ra đồn CA thì chết, kẻ bị cắt đầu (như anh Nguyễn Hữu Tấn), kẻ bị gãy cổ gãy tay, hay toàn thân bầm tím, và được công bố là chết vì “tự vẫn” chưa? Liệu các bạn có tin không mà bảo dân phải tin? Trong thời VNCH có khi nào người dân ra đường mà bị CSGT chặn để lấy tiền, không đưa tiền thì bị ghi phạt, giam xe, có khi nào bạn thấy hàng trăm hàng ngàn CS, QĐ mang vũ trang đến bao vây, bắt dân, đánh dân để cướp đất chưa? Nếu không biết và thật sự muốn biết thì hãy hỏi ông bà cha mẹ là những người từng sống ở miền Nam, chứ đừng nghe đồn nhảm hay bịa đặt nhé.

Thời miền Nam tự do học sinh được đi học miễn phí hoàn toàn từ tiểu học đến hết trung học (trừ khi muốn học tư), trong khi trường nhà nước của CS thu tiền cắt cổ học sinh như tư thục, lại còn đủ thứ tiền “nghĩa vụ” nọ kia khiến phụ huynh muốn gãy cổ; dạy dỗ chẳng ra gì cũng không ai được quyền góp ý, ý có góp cũng đưa vào sọt rác; học sinh đánh nhau như lũ giặc mà nhà trường chẳng làm gì ngoài việc thu tiền phí rồi sống chết mặc bay! Có tiền, có thế thì chẳng cần học cũng có đủ thứ bằng, ở một chế độ dân chủ tự do làm gì có những thứ quái gở đó?!

Ở miền Nam trước 1975, khi xảy ra thiên tai lụt bão, nạn nhân được chính quyền huy động mọi lực lượng từ quân đến dân, từ công đến tư, nhất là các đoàn thể tôn giáo, học sinh, sinh viên, thanh niên… đến cứu trợ từ đầu đến khi người dân được êm xuôi ổn định, có đâu mà chính quyền đã không cứu giúp, còn cướp của cứu trợ về sài hay chia cho người thân kẻ quen, hoặc kinh khủng rụng rời hơn nữa là chính “quan” hay “quen” của nhà nước còn xả lũ giữa đêm khuya để giết dân vô tội vạ, với lời giải thích là “xả lũ đúng quy trình”, như nhà nước CHXHCN của các bạn! Trời hỡi ghé mắt xuống mà xem, con dân VN còn khổ thế nào nữa đây?!

Ở VNCH có bệnh viện công miễn phí cho dân nghèo, chứ đâu như XHCN vô bệnh viện công mà không có tiền, không có dúi bao thư cho y tá, bác sĩ, thậm chí cả lao công BV thì cứ nằm mà chờ chết! Kinh khủng rụng rời nhất, là trong chế độ tự do ở miền Nam, không thể và không bao giờ có chuyện bộ y tế mà cho nhập thuốc giả để giết bệnh nhân, như CHXHCN VN!

Cũng không bao giờ người dân bị oan sai, không xử mà cũng ở tù hàng chục năm mà không có nơi để khiếu kiện, vì kẻ ra luật, thi hành luật và xét xử cũng chỉ là một, một đảng lãnh đạo, cai trị và xét xử, lại còn được công nhận sự “chánh đáng” bằng cách TBT chóp bu CS còn ra luật: đảng viên nào dám đề cập hay đòi hỏi “đa nguyên đa đảng” hay “tam quyền phân lập” thì bị…kỷ luật, từ tù đến tử, tùy theo sự “ngẫu hứng” của đảng trưởng! Đâu chính đâu tà đã quá rõ.

Thưa các bạn đội quân 47 cùng tập thể DLV, những điều chúng tôi nêu trên chỉ toàn là thực tế, các bạn thấy có điểm nào sai không? Vậy các bạn, những con dân VN, những anh em đồng bào của chúng tôi, các bạn nghĩ thế nào? Các bạn có còn lương tri, lương tâm không? Các bạn hẳn là biết và nhận định được chân giả thiện ác chứ? Các bạn chọn THẬT hay GIẢ, THIỆN hay ÁC? Các bạn chọn DÂN hay chọn KẺ HẠI DÂN? Chúng tôi hy vọng rằng các bạn là những người còn đủ lương tri, lương năng, và biết mình phải chọn con đường nào, việc làm nào.

Nhiều bạn sẽ thấy rất khó xử, vì đã lỡ sa chân vào bùn nhơ là chọn công việc tồi tệ bất chính và nhục nhã này rồi, làm sao rút ra mà yên thân, giống như nhiều bạn DLV đã rất khổ tâm và xấu hổ khi bị mọi người khinh chê chửi bới, nhưng vẫn phải làm vì cơm áo hay áp lực! Hoặc bạn đang gặp khó khăn trong cuộc sống, cần phải có chút thu nhập để giải quyết các việc của mình? Nếu các bạn không đủ bản lãnh hay điều kiện để thoát vòng kềm tỏa này, không sao đâu, bạn hãy cứ làm việc mà bạn đã tra chân vào, nhưng hãy dùng sự khôn ngoan của mình để xoay chuyển thế cục, biến xấu thành tốt, biến ác thành thiện, được chứ?

Các bạn hẳn là biết cái tên Lisa Phạm trên mạng internet chứ, một địa chỉ mà chắc chắn các bạn đang nhắm tới để “hành nghề”? Các bạn có để ý xem cô gái Việt kiều có lòng yêu nước này (chúng tôi không quảng cáo dùm đâu nhé, nhưng chính nhà nước CS mấy ngày nay lên án cô dữ quá, nêu tên cô trên các mặt báo và truyền hình, nhờ vậy nhiều người biết, trong đó có chúng tôi), tại sao cô ta lại có rất nhiều tin bí mật động trời của nhà nước này để đưa lên mạng, mà tin thật, gây chấn động cho nhà cầm quyền CS chứ không phải tin bá vơ đâu. Tin tức từ đâu ra cho cô, chắc các bạn tinh ranh như thế thì phải hiểu! Lại còn các vụ cháy nổ trên toàn quốc, nhắm vào các cơ xưởng, nhà máy, xe cộ của Tàu hay của các quan tham, mà đám nào cũng có hàng chục xe cứu hỏa, hàng trăm nhân viên chữa cháy, nhưng bà hỏa cứ chơi gần sạch thì mới chịu êm, là sao vậy? Hẳn các bạn cũng biết luôn. Vậy thì cứ theo sự khôn ngoan mách bảo mà làm, vừa ích quốc, vừa lợi dân! Đặc biệt nếu bạn không muốn gieo nhân ác để gặt quả ác, thì hãy tránh gây tai họa cho những người công chính vì dân vì nước, nếu bạn đụng đến họ là xúc phạm đến lòng Trời đó, bạn ạ!

Ở trên chúng tôi so sánh giữa 2 xã hội của VN, ở trong miền Nam dân chủ tự do, và ở xã hội CS, là để các bạn nhận định và chọn cho mình một chính nghĩa, chính thể để theo, một giá trị thật để phục vụ, chứ không bị sai lầm! VNCH thời đệ nhất và đệ nhị Cộng Hòa đã qua đi rồi, không còn thể phục hồi được nữa! Những con người của hai nền dân chủ tự do đó, hầu hết cũng đã qua đi, chứ họ không còn trở lại để tranh dành quyền chức với thế hệ của các bạn trong vai trò lãnh đạo đất nước nữa, mà trách nhiệm trị quốc an dân là giao cho thế hệ các bạn đó. Vì thế nếu có một tổ chức, một nhóm người nào ra tay cứu nước một cách thật tâm thật lòng, và thành lập một nền Đệ Tam Cộng Hòa, thì các bạn nên hỗ trợ và góp phần mình để cứu quốc và kiến quốc, với điều kiện chế độ đó phải là CHẾ ĐỘ CỘNG HÒA, theo thể chế TỰ DO và DÂN CHỦ, có TAM QUYỀN PHÂN LẬP, để bảo đảm NHÂN QUYỀN tức QUYỀN LÀM NGƯỜI cho toàn dân, và nhất là phải BẢO VỆ ĐƯỢC NỀN ĐỘC LẬP TỰ DO CHO ĐẤT NƯỚC, chứ nhất định không thể chấp nhận một chế độ vô thần phi nhân như chế độ CS được. Có như thế thì chúng ta và các đời con cháu của chúng tôi và của các ban mới được sống đúng nhân vị của con người, bạn hiểu không?

Nếu các bạn không hiểu những thành tâm thiện chí của chúng tôi, những người đã từng trải qua hai chế độ tự do dân chủ và độc tài toàn trị CS, thì các bạn cứ việc theo dõi, chụp tội, bắt bớ, thậm chí giết chóc chúng tôi, chúng tôi cũng sẵn sàng đổ máu vì quê hương, vì đồng bào, nhưng nên nhớ rằng chính các bạn cũng chẳng được yên lành trong một chế độ bất nhân, vô đạo mà các bạn đang lầm theo hay cố tình theo vì quyền, vì tiền! Lúc đó, hết những người yêu nước rồi, các bạn sẽ sống với những kẻ ác nhân thất đức, chúng sẽ hành các bạn, sẽ tranh ăn với các bạn và biến các bạn thành “củi “ để bỏ vào “lò” như Trịnh Xuân Thanh, Đinh La Thăng, Hà Văn Thắm…, hay gần nhất là Vũ Nhôm. Nhưng liệu các bạn có ăn được nhiều như những người này để đáng vào lò, hay chỉ là những kẻ liếm lá đổ rác sau khi kẻ khác ăn xôi? Hoặc các bạn sẽ bị tiêu giệt bởi bọn Tàu cộng quỷ dữ! Chúng sẽ không tin dùng các bạn, vì biết các bạn cũng là những kẻ bất nhân, vì danh lợi mà dám bán đứng quê hương, giết hại đồng bào của chính mình. Làm sao chúng dám tin dùng các bạn, và đương nhiên vắt chanh rồi phải vứt vỏ, để trừ hậu họa!

Chúng tôi tin chắc rằng các bạn không hẳn là vô thần đâu, chí ít không có Đức Tin vào Thượng Đế toàn năng và chí công, thì các bạn hay cha mẹ, vợ con của các bạn cũng rất sợ các thế lực siêu nhiên, sợ quả báo, sợ gặt bão khi đã gieo gió, phải không? Thiếu gì các đảng viên CS vô thần mà lén lút đi cúng bái lạy lục van xin, với cả những cô hồn các đảng, những ma cô ma xó. Là người ai chả sợ các đấng thiêng liêng vô hình? Các bạn sẽ không cần tranh luận đâu, hãy trở về với lòng mình thì sẽ thấy TIẾNG LƯƠNG TÂM đang réo gọi các bạn phải làm gì cho Tổ Quốc, cho đồng bào, đồng loại, và phải cải tà quy chánh, làm lành lánh dữ, để khỏi chuốc lấy sự khốn nạn cho mình và con cháu mình. “Trời cao có mắt”, và lưới trời lồng lộng, không thể thoát được đâu các bạn. Rất mong các bạn AK47 cũng như toàn thể DLV và cả quân đội CS tìm được đường ngay nẻo chính để đi, chứ đừng nhắm mắt húc đầu vào đống bùn nhơ tội lỗi, hay gây thù chuốc oán với dân lành, với những người công chính một lòng vì nước vì dân.

Lời cuối cùng chúng tôi muốn nhắn nhủ các bạn, là thời cáo chung của CS đã cận kề, bởi tội ác của chúng đã chất chồng, và lòng dân oán hận chúng đã ngút trời, các bạn chắc chắn phải biết rõ điều đó hơn chúng tôi. Cũng chính vì lý do đó mới có sự ra đời của các bạn! Nguyên nhân phát xuất cũng như việc làm bất chính, cùng với hệ quả công việc của các bạn đã xác định các bạn là KẺ THÙ CỦA TỰ DO, DÂN CHỦ, và là TỘI ĐỒ CỦA DÂN. Ngôi nhà CS mà các bạn chui vào để trú chân đã sắp sập, nó sẽ đè chết oan các bạn trong đó, vì các bạn chỉ là kẻ đổ vỏ cho bọn ăn ốc, là cu ly cho bọn ác ôn gây tội ác, lộc chưa kịp hưởng, mà họa chất đầy thân! Giờ sau hết của CS đã điểm! Nên nhớ lúc đó thế giới sẽ không có nơi nào để TỴ NẠN QUỐC GIA cả, vì quốc gia hay chế độ tự do không gây nên tội lỗi, không tàn ác với dân như CS, để thế giới phải chấp nhận cho tỵ nạn như tỵ nạn CS đâu! Các bạn có muốn đi làm nô lệ Tàu hay chui vào lò sát sinh của Bắc Hàn thì cứ việc!

Sau hết, chúng tôi cầu nguyện Ơn Trên cho các bạn, cũng chỉ là những con em của dân chúng tôi, khỏi sa vào vòng u mê lầm lạc, mà phá đi một tuổi thanh xuân tốt đẹp, có khi là hủy hoại cả một gia đình ấm êm của các bạn, gây bao u phiền lắng lo cho những người thân yêu, nhất là nếu bạn lại phải gánh hậu quả thê thảm của việc làm bất chính, tội lỗi, là giết dân và hại nước!

Thân chào.

31.12.2017

Lực lượng AK 47


Bể mặt trận truyền thông trên mạng
Chó Ba Đình Nguyễn Trọng Nghĩa ra tay
An ninh mạng cần có ngay lực lượng
Triển khai nhanh 1 vạn chó chư hầu

Đủ phẩm chất hồng, chuyên theo tiêu chuẩn
Của cái gọi là: quân đội nhăn răng!
Phải tức khắc tung cẩu nô lên mạng
Chống tuyên truyền xuyên tạc đảng Hồ dâm

Trên biển Đông, Hoàng Trường Sa thất thủ
Bauxit Tây Nguyên bùn đỏ máu dân lành
Formosa đang cắt tiết biển xanh
Đất và Nước trầm luân trong đau khổ

Bởi dân khát thông tin như khát nước
Đảng sợ dân thèm uống nước Pepsi
Chê nước cống của đảng pha ô nhiễm
Lộ tay sai đảng bán nước cho Tàu

Đấu tranh trên mạng hay đánh trâu dưới ruộng?!
1 vạn dư luận viên định lấy thịt đè người
Sao che được mặt trời không gian mạng
Dữ liệu kho tàng của Dân Chủ - Tự Do

Lực lượng dư luận viên thi hành theo chỉ thị
Như "Trại súc vật" Ba Đình được trang bị AK
Tiếng đạn nổ nghe ra là chó sủa
Mặc chúng mày, đoàn lữ thứ vẫn đi!

Dầu Khí Môi Trường: Ta thắng Pháp lần nữa...



Đinh Tấn Lực (Danlambao) - Trận này mới thực sự là long trời lở đất. Pháp hụt hơi phải đầu hàng dầu khí. Trong lúc ta đang dài hơi nổi lửa choảng nhau hồ như chí mạng trên lãnh vực này. Pháp quá tệ, giờ này mà đã chăm lo cho thế hệ kế thừa. Còn VN ta thì thế hệ con cháu sẽ có nhiều cơ hội hơn gấp vạn lần để trả nợ cho chúng ta, kể cả nợ công, nợ xấu & nợ môi trường. 

Chỉ non 2 phút, về chủ đề Dầu Khí-Môi Trường: Ta Thắng Pháp Lần Nữa... Mời bạn cho ý kiến...

Nguyễn Xuân Phúc bắt đầu "trở cờ" chơi knock out Nguyễn Phú Trọng

Bảo Chiêm - Dư luận nội bộ cấp cao đang xì xầm chuyện Nguyễn Xuân Phúc bắt đầu “trở cờ” đối với Nguyễn Phú Trọng. Cứ khi nào thấy Bảy Phúc nịnh thối cấp trên của mình cấp tập, đấy là lúc ông ta đang ra đòn hiểm.

Ai ở Văn phòng Chính phủ đều biết, hồi Nguyễn Xuân Phúc từ Quảng Nam ra Hà Nội làm Phó Ban Thanh tra Chính phủ, rồi Phó Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ, Nguyễn Xuân Phúc nịnh Nguyễn Tấn Dũng hết chỗ nói. Hầu hạ dạ vâng chưa đủ, Nguyễn Xuân Phúc còn đưa cả cô vợ trẻ đến phục vụ các bữa ăn ở nhà Nguyễn Tấn Dũng. Ngày đó, vợ ông Nguyễn Tấn Dũng ở trong Nam là chính, lâu lâu vài bữa mới ra Hà Nội. Nhờ đó, Ba Dũng mới tin dùng Nguyễn Xuân Phúc và cho ông ta liền mấy chức. Vậy mà, khi được ngồi vô ghế Phó Thủ tướng, vô Bộ Chính trị, Nguyễn Xuân Phúc liền “trở cờ” đồng chí X, bí mật hiệp đồng với Trương Tấn Sang (Tư Sang) và Nguyễn Phú Trọng ra đòn hiểm tiêu diệt Ba Dũng.

Năm 2015, giữa lúc cao trào chuẩn bị đại hội 12, có người bà con ở Kiên Giang ra chơi, thấy anh Ba Dũng đang giận tím mặt, còn chị Ba (tức phu nhân Ba Dũng) thì khóc đỏ mắt. Chị Ba cho biết, tức chết đi được vì “thằng Bảy” (tức Nguyễn Xuân Phúc) phản bội, đâm lén, hại anh Ba.

Kết quả như đã thấy. Sau khi thấy cán cân quyền lực bị thay đổi, Nguyễn Tấn Dũng gửi thư cho Nguyễn Phú Trọng tỏ ý về làm người tử tế. Liên minh Sang-Trọng-Phúc giành chiến thắng. Bảy Phúc leo lên ghế Thủ tướng. Ở vị trí mới, Nguyễn Xuân Phúc chưa có uy tín và thế vững chắc như Nguyễn Tấn Dũng trước đây, nên đành ôm chân và nịnh bợ Nguyễn Phú Trọng làm bàn đạp hòng tiến lên Tổng Bí thư.

Còn bây giờ thì ngoài mặt Nguyễn Xuân Phúc tung hô, nịnh Nguyễn Phú Trọng lên đến tận trời xanh, đến mức lộ liễu, thô thiển, như trong dịp tiếp xúc cử tri Tp. Hải Phòng ngày 3/8, trước các yêu cầu “Tổng Bí thư hãy làm gương kê khai tài sản”, Nguyễn Xuân Phúc ngay lập tức nổ như đang nằm dưới gầm giường của Nguyễn Phú Trọng rằng: “Tổng Bí thư là cán bộ vô cùng liêm khiết”. Nhưng ít ai biết, Nguyễn Xuân Phúc lại ủ mưu, tìm cách hạ uy tín Nguyễn Phú Trọng rất tinh vi, thâm hiểm. Việc Nguyễn Xuân Phúc lân la đến thăm Tổng cục II, Bộ Quốc phòng, vung tiền, vung dự án, mua chuộc, cấu kết với Hùng “tút” là thọc vào sân sau của Nguyễn Phú Trọng.

Còn nhớ, lên chức Thủ tướng chưa nóng chỗ, Nguyễn Xuân Phúc đánh vô công an và quân đội bằng cách chỉ đạo Trương Minh Tuấn bật đèn xanh cho báo giới, bơm tiền cho đám bồi bút ở Tuổi Trẻ, Thanh Niên đổ thêm dầu vào lửa khi tung các bài viết về những lùm sùm quanh chuyện quán “Xin chào”, biển ô tô, sân golf trong sân bay, quân đội làm kinh tế v.v... Sau khi tạo khủng hoảng truyền thông, Nguyễn Xuân Phúc mới ra oai với Bộ trưởng Quốc phòng và Bộ trưởng Công an, ép 2 lực lượng này phải thần phục. 

Bề nổi là vậy, nhưng bên trong chiêu của Nguyễn Xuân Phúc mới thâm hậu. Ở xứ Đông Lào, về danh nghĩa chỉ có 2 ông nắm quân đội, công an. Tổng Bí thư, Bí thư quân ủy trung ương là số 1, xong đến số 2 là Chủ tịch nước là Tổng tư lệnh tối cao, thống lĩnh các lực lượng vũ trang. Ra đòn vào quân đội, công an là ngoài việc muốn giành giật quyền lực, thì mũi tên Nguyễn Xuân Phúc bắn ra trúng đích quan trọng hơn: làm mất mặt Nguyễn Phú Trọng và Trần Đại Quang. Nhất là Tổng bí thư, người chịu trách nhiệm chính trước dư luận về 2 đội quân quan trọng nhất của đất nước, khi bị tay chân của Nguyễn Xuân Phúc ngày đêm làm hoen ố hình ảnh một cách nham hiểm.

Ngay cả chuyện Nguyễn Xuân Phúc đang nổ pháo “xây dựng chính phủ kiến tạo phát triển” được cả dàn báo tung hô thì thực tế, đây là một khái niệm, một mô hình mà Nguyễn Tấn Dũng đã từng đề cập từ trước đó. Nguyễn Xuân Phúc chả có ý tưởng gì mới, nên túm ngay ý tưởng này và cho đội quân báo chí của Bộ 4T tung hô cứ như là một phát minh vĩ đại chưa từng có.

Đáng chú ý, trong Nghị quyết của đại hội 12, không có câu nào, ý nào nói về xây dựng chính phủ kiến tạo, phát triển. Nhưng dù họp Chính phủ hay đến với các bộ, ngành, địa phương, Nguyễn Xuân Phúc đều quên tịt chỉ đạo của Tổng Trọng, mà chỉ thao thao bất tuyệt say sưa với điệp khúc “chính phủ kiến tạo, phát triển, liêm chính”. Nói hoài, nói mãi, ù ù cạc cạc mấy thuật ngữ đó mà không đưa ra được nổi cái nội hàm nào ra hồn. Ai muốn hiểu thế nào thì hiểu. Lại được 2 quân sự quạt mo là Vũ Tiến Lộc - Chủ tịch VCCI và Trương Gia Bình - Chủ tịch FPT, (thiên hạ gọi là 2 thằng điếm trơ trẻn) tâng bóng, nịnh đầm để cầu lợi, nên nhân dân và ngay cả các nhà “ný nuận” cũng ù tai, ngơ ngác.

Tại sao Nguyễn Xuân Phúc nổ vậy? Thứ nhất, mặc cảm mình ít học nhất trong bốn vị tứ trụ triều đình, nên thích chơi chữ ngõ hầu để thiên hạ nghĩ mình có chữ, chứ thực ra Nguyễn Xuân Phúc chỉ biết mặt chữ mà không hiểu nghĩa. 

Thứ hai, quan trọng hơn, Nguyễn Xuân Phúc muốn mọi người tin rằng ông ta là người đưa ra những khái niệm mới về Chính phủ kiến tạo và chỉ đạo tay chân ở 4T cho báo chí tung hô thật nhiều, làm PR rùm beng, tạo nên những chuỗi sự kiện truyền thông bất tận. Thế là Nguyễn Xuân Phúc nổi lên như một nhà lãnh đạo đổi mới lẫy lừng. Thậm chí, Nguyễn Xuân Phúc còn nổi lên như “nhà tư tưởng” khi khoe với các địa phương là Tập Cận Bình của Việt Nam, quyết liệt, đột phá (trái với hình ảnh Tổng Trọng bảo thủ). Bằng cách xây dựng hình ảnh đó, Nguyễn Xuân Phúc làm cho thiên hạ để ý đến ổng nhiều hơn Tổng Bí thư Trọng cũng như các Ủy viên Bộ chính trị khác. Nguyễn Phú Trọng cũng chịu khó làm truyền thông, PR và đã gây được sự chú ý nhất định đối với xã hội qua chuyện củi khô, củi ướt. Nhưng Nguyễn Xuân Phúc đi trước ông Trọng một bước khi Bộ 4T nổi hơn Ban Tuyên giáo.

Khi trung ương rục rịch nhiều ý kiến muốn Nguyễn Phú Trọng bàn đến việc về hưu và chỉ định người kế nhiệm. Nguyễn Xuân Phúc cảm thấy thời cơ đã đến, không cần phải chờ thời giấu mình nịnh bợ Nguyễn Phú Trọng nữa. Nguyễn Xuân Phúc bắt đầu tung chiêu “trở cờ”, lộ dần bản chất phản phúc, phản chủ. Lợi dụng tư cách Thủ tướng thực hiện hàng loạt chuyến công cán đi các tỉnh thành để “mua phiếu”, hứa hẹn với các Ủy viên TW địa phương “bỏ phiếu” cho mình làm Tổng bí thư sẽ có nhiều dự án đầu tư lại quả. Thậm chí, Nguyễn Xuân Phúc còn rỉ tai cho các lãnh đạo địa phương rằng mình không còn đối thủ cạnh trạnh, người thì bị bệnh, kẻ thì sắp tới sẽ bị kỷ luật.

Đồng thời, Nguyễn Xuân Phúc đang cố gắng đưa Thân Đức Nam, một cánh hẩu của mình từ Văn phòng Quốc hội sang Văn phòng Chính phủ và chỉ đạo chân tay ở 4T tung hô các thành quả của mình trong thời gian vừa qua. Tại kỳ họp Quốc hội, cũng như Hội nghi Trung ương vừa qua, Nguyễn Xuân Phúc đã báo cáo GDP tăng trưởng 6,7% rồi cho các tay bồi bút nằm ở các báo tung hô, ca ngợi, đây là con số thần kỳ, tăng trưởng nhảy vọt đầy ngoạn mục. Chính nhờ những báo cáo láo này mà Nguyễn Xuân Phúc nổi như cồn.

Nhận thấy sự nguy hiểm, tự tung tự tác, ngạo mạn muốn vượt mặt, phản chủ của Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Phú Trọng đã kịp thời bố trí cho hai đệ tử trung thành là Phan Đình Trạc và Nguyễn Xuân Thắng vào Ban bí thư. Tiếp đó, ra chỉ thị cho Ban bí thư lập đoàn thanh tra do Nguyễn Văn Nên dẫn đầu để kiểm tra chính phủ nhắm vào Nguyễn Xuân Phúc theo Nghị quyết TW4 và chỉ thị 05. Đây là hai vũ khí mà Nguyễn Phú Trọng đã dùng để hạ bệ và răn đe nhiều quan chức cấp cao. Nguyễn Văn Nên là người khá nắm rõ những hoạt động của Nguyễn Xuân Phúc vì từng kế nhiệm Nguyễn Xuân Phúc làm Chánh Văn phòng CP thời Nguyễn Tấn Dũng.

Cuộc đời trớ trêu, từ chức Chủ nhiệm Văn phòng CP, Nguyễn Xuân Phúc đã được Nguyễn Phú Trọng sử dụng để tấn công lại Nguyễn Tấn Dũng. Giờ Nguyễn Phú Trọng lại dùng Nguyễn Văn Nên, người cũng đã từng là cấp dưới thanh tra lại Nguyễn Xuân Phúc. Khi bị gọi đến để nhận quyết định về Ban bí thư lập đoàn thanh tra, Nguyễn Xuân Phúc đã bất bình nội dung thanh tra. Không chỉ xui các cấp dưới né tránh đoàn thanh tra của Ban bí thư, bạo gan hơn, Nguyễn Xuân Phúc “trở cờ” tung đòn, chỉ đạo Thanh tra Chính phủ lôi lại chuyện tham nhũng cũ, phơi bày kết luật thanh tra liên quan đến việc áp giá đất cách đây hơn chục năm ở Hà Nội thời Nguyễn Phú Trọng làm Bí thư thành ủy đã làm thất thoát 4.000 tỷ đồng thuộc các dự án nhà ở, khu đô thị Ciputra giai đoạn 2002-2014. 

Tất cả bằng chứng về việc áp giá đất, hiện trạng, con người vẫn còn đó. Nguyễn Phú Trọng đã thông đồng với doanh nghiệp đàn em Nguyễn Minh Quang, được lại quả những căn biệt thự đẹp để lót tay mua sự ủng hộ làm Chủ tịch Quốc hội làm bàn đạp vào vị trí Tổng bí thư sau này. Đây chính là điểm yếu chết người của Nguyễn Phú Trọng mà Nguyễn Xuân Phúc có trong tay. 

Những đòn phản công “trở cờ” này của Nguyễn Xuân Phúc, nặng hay nhẹ tùy thuộc vào thái độ của Nguyễn Phú Trọng. Nếu Nguyễn Phú Trọng ta tay triệt để, Nguyễn Xuân Phúc cũng chẳng ngại gì chơi sát ván như đã từng chơi hại Nguyễn Tấn Dũng trước đây. Điều khác với các đối thủ của Nguyễn Phú Trọng trước kia như Nguyễn Tấn Dũng là, Nguyễn Xuân Phúc có thể làm mọi thứ bất chấp danh dự, nhân phẩm. Ít có cuộc thanh tra nào của chính phủ mà lội ngược lại mốc thời gian cách đây 15 năm. Nhưng với Nguyễn Xuân Phúc thì bất cứ trò gì để chơi lại đối thủ để “trở cờ”, đạt mục đích dù đê tiện đến đâu y cũng không từ, dù kẻ đó là ân nhân hay đàn anh đi nữa.

Một ví dụ chơi đểu điển hình. Nguyễn Phú Trọng tưởng rằng được Nguyễn Xuân Phúc mời họp giao ban Chính phủ là đề cao mình, tôn trọng đảng. Nhầm to. Mưu của Nguyễn Xuân Phúc là: Anh với tôi đồng chủ trì buổi họp, dù tôi tôn xưng anh là cấp trên, nhưng thiên hạ nhìn vào ngầm hiểu rằng tôi và anh ngang nhau đấy. Chưa kể thực tế, tôi chơi nổi, đổi mới hơn anh, tôi lại lắm tiền, nhiều của, nắm hầu bao ngân sách của đất nước này trong tay. Còn anh chẳng có gì ngoài củi khô, củi ướt, sắp tới hết củi thì anh làm được gì khi anh cũng là củi từ thời làm Bí thư thành ủy Hà Nội? Hơn nữa anh còn bị cộng đồng mạng ném đá việc anh đến chỗ tôi họp là vi hiến, trái luật và trơ trẻn. Vậy là họ ném đá Tổng Bí thư chứ có ném đá Thủ tướng đâu!

Thế mới biết ông đương kim Thủ tướng nhiều võ, chúng ta hãy chờ xem Nguyễn Xuân Phúc sẽ “trở cờ” knock out Tổng Trọng như thế nào!

30.12.2017

(Còn tiếp)

2018 năm khởi động mạnh hành động

Nguyên Thạch (Danlambao) - Trước gọng kiềm nô lệ toàn diện, người dân Việt phải thức tỉnh và thay đổi ngay trong suy nghĩ và hành động nếu chúng ta không muốn bị lâm vào tai họa diệt vong. Không bao lâu nữa là là cái gọng sắt khổng lồ từ phương Bắc sẽ siết cổ từng người dân chúng ta, gọng sắt ấy không loại trừ già trẻ lớn bé, thanh niên hay phụ nữ. Trước thảm cảnh sẽ phải đối mặt ấy, chúng ta phải nhận diện ngay những tội đồ dân tộc và hành động mà năm 2018 là năm quyết định cho hành động ấy...

*

Sự thay đổi về nhận thức của đại đa số dân chúng trong thời gian qua là những bước tiến triển khá rõ nét và rất đáng khích lệ. Dân trí quyết định thể chế, một thể chế không phù hợp với ý nguyện của toàn dân ắt chế độ ấy phải bị tiêu diệt.

Đất nước hôm nay đã bị tàn lụi một cách đáng lo, xã hội Việt Nam hôm nay đang trên đà suy thoái và chứa đầy bất trắc dưới sự cầm nắm vận mệnh dân tộc của một guồng máy mục ruỗng trong tầm lãnh đạo của một đảng bất tài vô dụng, vì lợi ích riêng tư cùng tinh thần nhu nhược phục dịch ngoại bang Tàu cộng. Đó không phải là một nhà nước mà dân chúng muốn có.

Trung cộng đã xích Việt Nam vào quỹ đạo của Bắc Kinh qua những chỉ dấu mà những năm gần đây người dân Việt Nam đã nhận ra được qua những chủ trương của ĐCSVN về mọi mặt: Chính trị, Kinh tế, Quân sự, Văn hóa và Xã hội như chiêu bài 16 chữ vàng, 4 Tốt, kinh doanh xây dựng do chủ thầu Tàu cộng nắm giữ, lệ thuộc tiền tất phải lệ thuộc quyền. Tàu cộng đã cướp trắng trợn biển đảo, đất liền thuộc chủ quyền của Việt Nam dưới sự cúi đầu ô nhục của ĐCSVN và thậm chí ngay cả chủ trương cúc cung ngoại bang bằng cách thay đổi ngôn ngữ của cả một dân tộc để phục vụ mục đích Hán hóa.

Trước gọng kiềm nô lệ toàn diện, người dân Việt phải thức tỉnh và thay đổi ngay trong suy nghĩ và hành động nếu chúng ta không muốn bị lâm vào tai họa diệt vong. Chỉ còn vài năm nữa là cái gọng sắt khổng lồ từ phương Bắc sẽ siết cổ từng người dân chúng ta, gọng sắt ấy không loại trừ già trẻ lớn bé, thanh niên hay phụ nữ. Trước thảm cảnh sẽ phải đối mặt ấy, chúng ta phải nhận diện ngay kẻ thù và hành động mà năm 2018 là năm bắt đầu quyết định cho hành động ấy.

Trước thềm Năm Mới, hai bài thơ kèm theo sau đây thay lời nhắn nhủ cùng lời chúc chân cứng đá mềm, mã đáo thành công.

Hương Xuân trên những lớp áo tù

- Năm mới 2018, không quên trân quí những nhà đấu tranh cho Tự do Dân chủ đang bị giam hãm trong ngục tù cộng sản.

Tôi đã thấy những hoa xuân chớm nở
Màu rực ngời trên lớp áo anh mang 
Chào xuân nay 
Mai rực sắc huy hoàng 
Ôi cao cả... những tim vàng chiến sĩ.

Câu dạy rằng: "Ngọc bất trác bất thành khí." 
Chốn tù đày, tuổi trẻ rèn chí hùng anh 
Nguyện hy sinh, quên cả tuổi xuân xanh 
Dẫu thống khổ... thôi cũng đành chấp nhận.

Đất nước lầm than...
Lối cùng ngõ tận 
Ta thán vô vàn 
Oán hận ngút trời cao.

Ôi 80 năm, màu máu đỏ, héo hắt vàng sao 
Cũng từ đó, đất nước chìm vào trong tăm tối 
Búa dập nát linh hồn 
Liềm dí dân vào một mối
"Một mối hận thù.
Một mối đau thương." (*) 

Màu áo tù trùm thân anh chị như trùm cả Quê Hương 
Phủ khắp cả phố phường đến hang cùng ngõ tận.
Tổ quốc ơi, có triệu lời, cũng không vơi mối hận!
Hận tham tàn, hận độc đảng, hận vong nô...

Chiếc áo tù mà những nhà đấu tranh khoác hôm nay là lời hiệu triệu điểm tô
Cho thế trận dồn lũ điên rồ vào sụp ngã.
Những lớp áo tù, ôi hương xuân cao cả 
Chí hùng anh, tuấn mã thành công.

Hỡi toàn dân 
Thức dậy nối chung lòng 
Vững ý chí... nhịp ngựa hồng chuyển vó.

*

Giữ vững niềm tin chiến thắng

Xuân 18, ôi xuân ngời hy vọng
Dân lần than vì sự sống đứng lên
Tiếng gọi cứu quê... núi dội sông rền
Toàn dân tộc vùng lên cứu nước.

Này anh, này chị, này những mảnh đời xuôi ngược
43 năm, đất nước khá gì hơn?
43 năm hận tủi, căm hờn...
Đảng Cướp Sạch đã cướp giang sơn dâng cho giặc.

Toàn dân ơi mau vùng lên chống kẻ thù phương Bắc
Chúng xiết Viện Nam qua gọng thắt "lưỡi bò"
Độc Lập Tự Do... nào phải xin cho
Mà phải chiến đấu, một phen ta đọ sức

Đất nước rồi sẽ qua cơn bĩ cực
Nếu toàn dân chung sức chung lòng
Già trẻ gái trai thề quyết giữ non sông
Noi chí khí Hội Diên Hồng lịch sử.

Thôi cúi mặt thờ ơ... để lũ phản quốc cùng cuồng ngông chế ngự
Muốn sống còn?
Ắt phải tự đứng lên
Lịch sử oai hùng bao ngàn năm tiên tổ dựng nên
Qua bao triều đại Đinh Lê Lý Trần Ngô Nguyễn đã không quên nòi giống.

Đồng bào ơi, hãy góp tay diệt cộng
Lũ phản dân, bán nòi giống nước non
Nếu ta mãi cúi mặt thì sông núi sẽ không còn
Bao thế hệ lớp cháu con nô lệ.

Toàn dân ơi, hãy nhận diện Hồ Chí Minh cùng lũ hung tàn đồ tể
Chúng xem dân là giun dế thấp hèn
Nhồi nhét, mụ mị... hầu biến thành một đám dân đen
Thân trâu ngựa dễ chèn, dễ trị.

Độc Lập, Hạnh Phúc, Dân Chủ, Tự Do... luôn là những điều trân quí
Hỡi toàn dân hãy quyết chí giữ gìn
Triệu triệu người khí khái vững tin
Đất nước sẽ rạng rỡ trong niềm tin chiến thắng

30.12.2017

Tiên sư Anh Tẹc Nét

Đánh máy lại cho Hồ Bả Chó

Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Cuối năm ngồi tính sổ, thấy chả có gì đáng cho ông khen. Chỉ toàn chuyện đáng chửi. Đáng chửi nhất, đối với ông, là thằng Anh Tẹc Nét.

“Như Trời đất sinh ra”, đã có lưới trời lồng lộng mai mốt ông chưa biết dông đường nào cho thoát, con người lại còn sinh ra (mạng) Lưới Toàn Cầu - bọn Tây gọi là Anh Tẹc Nét - để làm khổ thân ông.

Ông đang mồ yên mả đẹp, bỗng dưng bị treo lên giữa trời, lồ lộ những tội ác ông gây nên, những điều ông dấu diếm, những việc ông xạo ke, phét lác quá cỡ thợ mộc xưa nay; ngót nghét trăm năm chứ nào phải ít.

Tiên sư Anh Tẹc Nét, mày chơi ông cạn tàu ráo máng. Tội mày lấy hết trúc Trường Sơn làm bút, lấy sạch nước Biển Đông, kể cả phần lãnh hải nay ông đã quà hữu nghị cho Anh Hai, làm mực viết cũng không xong, và trí nhớ của ông thì giới hạn; nhớ đâu ông “mổ” đến đó.

Lịch sử Đảng ghi rõ cha ông đang làm phó bảng vì ghét thực dân Tây mà từ quan, khiến ông cũng đâm ra căm thù nó mà bỏ học để ra đi tìm đường kíu nước. Thế mà mày, thằng Anh Tẹc Nét, làm rùm beng trên mạng rằng cha ông vì say rượu, đánh chết dân nên bị mất chức, còn ông mất chỗ nương thân phải nghỉ học ra đi tìm đường kíu đó; mày lại còn vớ đâu ra cái đơn ông xin thằng Tây cho học trường Bảo Hộ để sau này ra làm quan phục vụ cho nước Pháp, lại còn xin cho cha ông trở lại làm việc cho chính quyền bảo hộ.

Lịch sử Đảng khẳng định ông một đời vì nước vì non, không tơ vương mùi đời, quyết ăn ở đồng trinh sạch sẽ, không hề biết cái lá đa của đàn bà nó mọc ngược hay mọc xuôi, nằm ngang hay nằm dọc, nó mọc sau ót hay vắt chéo nơi thắt lưng, hay dấu dưới tóc trên đỉnh đầu. Thế mà mày, thằng Anh Tẹc Nét, chưng lên tên tuổi hình ảnh đủ khuôn mặt gái gú bảo có liên hệ tình cảm đến ông, lớp vợ đồng chí, lớp con gái Nga, gái Pháp, lại còn lấy vợ Tàu cưới hỏ đàng hoàng rồi bỏ, lớp phục vụ trong hang Pắc Bó phòi ra Cu Mạnh, lớp đưa về Hà Nội chơi có con rồi cho bóp cổ chết quăng thây ra đường giả làm xe cán, con thì đem cho Vũ Kỳ nuôi nay còn sống ở Hà Nội...

Ông đây vốn khiêm nhường dường ấy, không muốn khoe khoang, nhưng được nhiều người ái mộ viết sách ca ngợi, như “Cuộc đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch” của Trần Dân Tiên, hay “Vừa đi vừa kể chuyện” của T. Lan v.v… Thế mà mày, thằng Anh Tẹc Nét một hai cứ khư khư chứng minh rằng thì là Trần Dân Tiên và T. Lan chính là ông!

Thôi, nếu kể ra cụ thể từng tội của ông, à quên, của mày, thằng Anh Tẹc Nét thì bao giờ cho xong, và cũng chuyện thừa, vì đại bộ phận người Việt Nam đều biết. Ông chỉ kể sơ qua tên những “ổ chứa” nội dung chống phá Kách Mạng mà mày phổ biến, treo lơ lửng giữa trời cho thiên hạ xem vô tội vạ.

Đó là những Đêm Giữa Ban Ngày, Mặt Thật, Hoa Xuyên Tuyết, Bên Kia Bờ Ảo Vọng, Dắt Tay Nhau, Đi Dưới Tấm Bản Chỉ Đường, Giọt Nước Trong Biển Cả, Gửi Mẹ Và Quốc Hội, Chuyện kể Năm Hai Ngàn, Kẻ Bị Vạ Tuyệt Thông, Hồi Ký Của Một Thằng Hèn, Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất, CảI Cách Ruộng Đất 50 Năm Nhìn Lại, Bên Thắng Cuộc, Đèn Cù... toàn là do những người xuất thân từ cái lò CS hay phục vụ cho CS, chứ nào phải bọn Ngụy gì cho cam!

Tại mày mà ông ký công hàm dâng biển đảo năm 1958, Hội nghị Thành Đô 1990, ông bị “bắt ngủ” với gái Tàu để đẻ ra con lai làm con tin, con cháu ông... bị... bắt một bầy thiếu nhi mặc đồ cụt cỡn trong trời rét căm căm cầm cờ Tàu 6 sao để đón tiếp chủ tịch Tập Cận Bình cho phải đạo bầy tôi, mày cũng phóng lên cho dân biết mà chửi tổ cha chúng nó là... ông.

Nói chung, nói túm gọn: ông bảo ông đi tìm đường cứu nước, mày lại chứng minh ông đi tìm đường phá nước. Ông nói ông đánh Mỹ cứu nước, mày lại quả quyết nước ông cứu đây không phải nước VN mà nước Tàu, vì mày dẫn chứng lời cháu Lê Duẩn “ta đánh Miền Nam là đánh cho ông Liên Xô và ông Trung Quốc mà ông không thể chối cãi được. Rồi ông giải phóng Miền Nam, mà lại phản bác rằng, Miền Nam bị phỏng hai hòn với lý luận là sau Tháng Tư 1975, hàng triệu người chạy nhào xuống biển, thà làm mồi cho cá hay hải tặc hãm hiếp còn hơn là rát chịu không thấu.

Bố khỉ, trời đã sinh ra Lưới Trời lồng lộng, ông đang lo mai mốt biết dông đường nào, thằng đế quốc Mỹ lại sinh ra Anh Tẹc Nét khiến ông đang ngôi đây mà cái mặt ông đã phải như cái mâm, cái thớt, vừa lem luốc nhọ nồi.

Tiên sư Anh Tẹc Nét, tội mày to ông không ôm xiết. Mấy năm qua, con cháu của ông đã huy động cả trăm ngàn đồng chí DLV lên mạng sủa mày, nhưng kết quả không khá được, lại còn bị mày cho ăn đòn mang đầu máu về, đứa nào cũng như “chó bị đập một cui”.

Sang năm mới 2018 này, Đảng con hoang của ông sẽ tăng cường thêm một vạn quân tinh nhuệ mới thuê, mày sẽ biết tay ông. Tiên sư Anh Tẹc Nét.

Không nhận tội, ông Lưu Văn Vịnh bị đe dọa trong trại giam



CTV Danlambao - Chuyển tải thông tin qua chị Lê Thị Thập vợ ông Vịnh, trong buổi thăm gặp vào sáng 25/12 tại trại giam Chí Hòa (Sài Gòn), ông Lưu Văn Vịnh (sinh năm 1967) cho biết ông đang bị đe dọa đến sức khỏe và tính mạng và chịu rất nhiều áp lực trong trại giam vì ông không nhận tội và phủ nhận những cáo buộc của nhà cầm quyền đối với mình.

Chị Thập cũng cho biết thêm khi anh Vịnh đang cho biết tình hình của anh thì những công an trại giam ngồi ghi chép lại nội dung buổi thăm gặp của 2 vợ chồng chị đã lập tức can thiệp.

Trước đó, ngày 06/11/2016, Ông Vịnh (Facebooker Vịnh Lưu) bị nhà cầm quyền bắt khẩn cấp với cáo buộc "Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân" theo điều 79 bộ luật hình sự cộng sản.

Có 3 người khác cũng bị bắt giữ trong cùng vụ án với ông, bao gồm: Anh Nguyễn Văn Đức Độ, anh Nguyễn Quốc Hoàn và thầy Phan Trung.

Ông Vịnh được biết đến là một người đấu tranh dân chủ, thường xuyên có mặt trong các cuộc biểu chống Trung Cộng và bảo vệ môi trường.

Ông cũng thường xuyên tham gia vào các đợt đòi người khi bị nhà cầm quyền CS giam giữ trái phép.

Ông là một trong những thành viên sáng lập Liên Minh Dân Tộc Việt Nam Tự Quyết (LMDTTQVN) được thành lập ngày 15/7/2016, và ông được bầu giữ chức vụ chủ tịch. Trước khi bị bắt giữ vài ngày, ông Vịnh đã chủ động xin rút khỏi vị trí lãnh đạo của tổ chức này.

29/12/2017